THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI

Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI

Mục lục
Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC
TỰA
TỰ HỌA
DỰ BÁO THỜI TIẾT ĐƯỜNG NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
THƠ TÌNH THÁNG CHẠP
TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI
TẶNG ĐÓA TƯỜNG VI
CHUYỆN TÌNH THỜI ĐẠI
CŨNG KỆ
TIẾNG CƯỜI ĐÃ NHẠT
CHÚC EM NGỦ NGON
LỜI CHÀO BUỔI SÁNG
VÓ NGỰA TÌNH DÀI
HÉO ÚA BAO GIỜ?
ĐÂU RỒI EM XƯA?
LẺ LOI
ANH NẰM VỚI ĐẤT
VẦN ĐIỆU RÃ RỜI
CHIỀU VÀNG NẮNG NGỦ
VÓ NGỰA PHIÊU BỒNG
TIẾNG THẦM
SỰC NHỚ MÌNH ĐANG THỞ
VALENTINE
HƯƠNG CỐM
NGÀY HỒNG TUỔI TÍM
HOANG PHÍ MỘT NGÀY
NHỮNG NGÀY VUI
KẺ KHÁC
THƠ CỦA MỘT NGƯỜI
TÌM TRONG CỎ DẠI
QUÊN TRONG GIẤC NGỦ
BAO GIỜ?
TÌM DƯỚI TRO TÀN
HOAN HÔ XE ĐẠP
CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ
GIẢN DỊ
NỬA KHUYA CẠO RÂU
NGÀY GIÓ LÊN TRỜI
GIỮA MUÔN TRÙNG GIÓ
MỘT NGÀY
HƯƠNG HUỆ TRẮNG
HOA TRÁI TRONG ĐỜI
ĐỨA TRẺ TRONG ANH
YÊU ĐỜI
CƠM BỤI
BỞI LÀ THƠ
PHƯỢNG TÍM
THÌ PHẢI
TÌNH NHỎ GÓT SEN
MẶT BUỒN
NỐT RUỒI
CON CHỮ RỜI
BUỒN KHÔNG?
GIẤC NGỦ
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
TÌNH VỪA SẮP TẾT
HƯƠNG CỦA HOA
NGÀY ĐẸP NHƯ MƠ
CÚC TRẮNG
GIEO HẠT
VIẾT TẠI MISS SÀI GÒN
TÌNH ÁI NGÀY NGÀY
TỪ TÂM
NGÀY CƯỜI
NGÀY MAI CÒN LẠI MỘT MÌNH TÔI
MƯA TÌNH ÁI
CỎ DẠI
NÓI THẦM
VÔ NGÔN
THẦM HỎI
THƠ DÁN TRÊN CỘT ĐÈN
VỚT MÂY DƯỚI NƯỚC
Tất cả các trang

 

TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI

mỗi lần nhớ em là tôi nhói trong tim

ánh mắt sắc như một đường gươm

xuyên qua ngực

tôi ngã chìm vào trong ký ức

như một kẻ mộng du

từ đó tôi thèm cạo trọc đi tu

đi về vực sâu đi lên đỉnh núi

chạy trốn những tháng ngày sầu tủi

trái hôn nhân chưa chín trên tay

một sớm mai

đã héo

tôi chạy trốn chân dung em ốm yếu

những cơn đau mệt lã ngã trên đường

những cơn ghen đã làm em mệt xỉu

tuổi dậy thì quên lãng lược và gương

mỗi lần nhớ em là tôi nhói trong tim

tiếng khóc cười mệt nhọc

hơi thở ái ân không xóa hết vết nhăn đơn độc

trên vầng trán hoài nghi

ngày ta yêu nhau gửi lại đóa tường vi

lẽ nào nằm mơ thấy tình đã chết?

chăn chiếu từng đêm rơi trên nước mắt

cơn điên như ác mộng trong đời

đêm khuya lạnh lẽo chỗ em ngồi

đóa tường vi héo úa

chưa qua tuổi đàn bà đã trở thành góa bụa

buồn bã vậy sao?

tôi thèm lao xuống vực sâu

chạy trốn tiếng khóc cười con gái

nếu kiếp sau có còn gặp lại

tôi và em sẽ rửa hết lỗi lầm

nỗi nhớ bây giờ là một vệt gươm đâm

trên bàn chân

tôi bước

hỡi đường đời không rải hoa tường vi mà chỉ dành gai góc

mỗi ngày đi qua rớm máu bước chân tôi

dù đang hôn ai hay say đắm niềm vui

nhưng môi tôi bây giờ biết đắng

1992



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com