THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - QUÊN TRONG GIẤC NGỦ

Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - QUÊN TRONG GIẤC NGỦ

Mục lục
Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC
TỰA
TỰ HỌA
DỰ BÁO THỜI TIẾT ĐƯỜNG NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
THƠ TÌNH THÁNG CHẠP
TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI
TẶNG ĐÓA TƯỜNG VI
CHUYỆN TÌNH THỜI ĐẠI
CŨNG KỆ
TIẾNG CƯỜI ĐÃ NHẠT
CHÚC EM NGỦ NGON
LỜI CHÀO BUỔI SÁNG
VÓ NGỰA TÌNH DÀI
HÉO ÚA BAO GIỜ?
ĐÂU RỒI EM XƯA?
LẺ LOI
ANH NẰM VỚI ĐẤT
VẦN ĐIỆU RÃ RỜI
CHIỀU VÀNG NẮNG NGỦ
VÓ NGỰA PHIÊU BỒNG
TIẾNG THẦM
SỰC NHỚ MÌNH ĐANG THỞ
VALENTINE
HƯƠNG CỐM
NGÀY HỒNG TUỔI TÍM
HOANG PHÍ MỘT NGÀY
NHỮNG NGÀY VUI
KẺ KHÁC
THƠ CỦA MỘT NGƯỜI
TÌM TRONG CỎ DẠI
QUÊN TRONG GIẤC NGỦ
BAO GIỜ?
TÌM DƯỚI TRO TÀN
HOAN HÔ XE ĐẠP
CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ
GIẢN DỊ
NỬA KHUYA CẠO RÂU
NGÀY GIÓ LÊN TRỜI
GIỮA MUÔN TRÙNG GIÓ
MỘT NGÀY
HƯƠNG HUỆ TRẮNG
HOA TRÁI TRONG ĐỜI
ĐỨA TRẺ TRONG ANH
YÊU ĐỜI
CƠM BỤI
BỞI LÀ THƠ
PHƯỢNG TÍM
THÌ PHẢI
TÌNH NHỎ GÓT SEN
MẶT BUỒN
NỐT RUỒI
CON CHỮ RỜI
BUỒN KHÔNG?
GIẤC NGỦ
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
TÌNH VỪA SẮP TẾT
HƯƠNG CỦA HOA
NGÀY ĐẸP NHƯ MƠ
CÚC TRẮNG
GIEO HẠT
VIẾT TẠI MISS SÀI GÒN
TÌNH ÁI NGÀY NGÀY
TỪ TÂM
NGÀY CƯỜI
NGÀY MAI CÒN LẠI MỘT MÌNH TÔI
MƯA TÌNH ÁI
CỎ DẠI
NÓI THẦM
VÔ NGÔN
THẦM HỎI
THƠ DÁN TRÊN CỘT ĐÈN
VỚT MÂY DƯỚI NƯỚC
Tất cả các trang

 

QUÊN TRONG GIẤC NGỦ

không muốn nghe điện thoại, đọc email hoặc những dòng tin nhắn

anh quay về lúc trời vừa nhạt nắng

dỗ dành giấc ngủ

ngủ đi ừ ngủ đi

quên hết nhọc nhằn

ngày trôi qua tẻ nhạt

không đoan chính chẳng đoan trang

chẳng làng nhàng không vội vã

không giận không vui không buồn không nhớ

không đứng không đi không nằm không thở

không ngày không đêm không tháng không năm

một ngày của anh mưa nắng đã lập trình

phải chạy đua cùng khoảnh khắc bình minh

mười ngón tay gõ phím

mười ngón tay quen đếm

bao nhiêu niềm vui lọt xuống sàn nhà

bao nhiêu người tình lướt qua

bao nhiêu là lầm lỡ

hăm bốn tiếng đồng hồ anh lảm nhảm như một người ngủ mớ

một ngày nhạt phèo

một ngày bọt bèo

viết báo làm thơ và lại tập yêu

đi giữa thời gian gió thổi

đi giữa tiếng chuông reo điện thoại

là lại nghe chính giọng anh vừa nói

6 giờ chiều mà vòm trời sẫm tối

anh ngỡ ngàng soi mói ngó nhìn anh

thì vẫn là anh

một đứa trẻ ranh

đang dỗ dành giấc ngủ...

20.IV.2004



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com