THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ

Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC - CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ

Mục lục
Lê Minh Quốc - THƠ TÌNH CỦA QUỐC
TỰA
TỰ HỌA
DỰ BÁO THỜI TIẾT ĐƯỜNG NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU
THƠ TÌNH THÁNG CHẠP
TRONG TÂM TƯỞNG MỘT NGƯỜI
TẶNG ĐÓA TƯỜNG VI
CHUYỆN TÌNH THỜI ĐẠI
CŨNG KỆ
TIẾNG CƯỜI ĐÃ NHẠT
CHÚC EM NGỦ NGON
LỜI CHÀO BUỔI SÁNG
VÓ NGỰA TÌNH DÀI
HÉO ÚA BAO GIỜ?
ĐÂU RỒI EM XƯA?
LẺ LOI
ANH NẰM VỚI ĐẤT
VẦN ĐIỆU RÃ RỜI
CHIỀU VÀNG NẮNG NGỦ
VÓ NGỰA PHIÊU BỒNG
TIẾNG THẦM
SỰC NHỚ MÌNH ĐANG THỞ
VALENTINE
HƯƠNG CỐM
NGÀY HỒNG TUỔI TÍM
HOANG PHÍ MỘT NGÀY
NHỮNG NGÀY VUI
KẺ KHÁC
THƠ CỦA MỘT NGƯỜI
TÌM TRONG CỎ DẠI
QUÊN TRONG GIẤC NGỦ
BAO GIỜ?
TÌM DƯỚI TRO TÀN
HOAN HÔ XE ĐẠP
CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ
GIẢN DỊ
NỬA KHUYA CẠO RÂU
NGÀY GIÓ LÊN TRỜI
GIỮA MUÔN TRÙNG GIÓ
MỘT NGÀY
HƯƠNG HUỆ TRẮNG
HOA TRÁI TRONG ĐỜI
ĐỨA TRẺ TRONG ANH
YÊU ĐỜI
CƠM BỤI
BỞI LÀ THƠ
PHƯỢNG TÍM
THÌ PHẢI
TÌNH NHỎ GÓT SEN
MẶT BUỒN
NỐT RUỒI
CON CHỮ RỜI
BUỒN KHÔNG?
GIẤC NGỦ
TÌNH ĐƠN PHƯƠNG
TÌNH VỪA SẮP TẾT
HƯƠNG CỦA HOA
NGÀY ĐẸP NHƯ MƠ
CÚC TRẮNG
GIEO HẠT
VIẾT TẠI MISS SÀI GÒN
TÌNH ÁI NGÀY NGÀY
TỪ TÂM
NGÀY CƯỜI
NGÀY MAI CÒN LẠI MỘT MÌNH TÔI
MƯA TÌNH ÁI
CỎ DẠI
NÓI THẦM
VÔ NGÔN
THẦM HỎI
THƠ DÁN TRÊN CỘT ĐÈN
VỚT MÂY DƯỚI NƯỚC
Tất cả các trang

 

CHUYỆN TRÒ CÙNG VÁCH ĐÁ

Chiều mưa ướt sũng bầu trời

Trong đền Angkor Wath tôi ngồi

Thương những nàng tiên xòe tay múa

Các em là người đàn bà góa bụa

Ngay từ khi mới được khai sinh

Hỡi người thợ đục đá vô tình

Sao lại để các nàng tiên đơn độc?

Trời đang khóc hay là em sắp khóc

Chẳng có gì vĩnh cửu với thời gian

Những tượng đá ướt đầm nước mắt

Tôi sụp lạy thấy mơ hồ Đức Phật

Chiều nay sương khóc bay lênh đênh

Tôi vuốt ve trên núm vú em

Tôi nâng cánh tay em

Nàng tiên múa ngàn năm rồi có mỏi

Em nhếch môi có điều chi định nói

Nếp đá nhăn sừng sững giữa không gian

Tôi kinh ngạc bàng hoàng

Nhan sắc các em vẫn tươi nguyên trong đá

Lời kinh Phật lãng quên suốt thời giặc giã

Chiều nay tôi lại nghe từ đá dội ra

Các em nhịp nhàng điệu múa Apsara

Tiếng khóc cười ẩn sâu vào nếp đá

Đá có linh hồn sinh tồn trăm ngã

Ai công phu đưa em đến Niết bàn?

Tôi ngờ vực tôi đưa tay đấm ngực

Những thành quách vàng son đã biến thành tù ngục

Ôi! Bao giờ các nàng tiên mới lấy được chồng

Điệu múa chập chờn hư ảo dưới rêu phong...

1980



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com