Sắp đến ngày trùng ngũ (ngày 5 tháng 5 âm lịch hàng năm), các thầy thuốc cổ truyền Việt Nam thuờng chọn làm ngày "hái thuốc giết sâu bọ", tức thời điểm thâu hoạch thuốc đầu mùa hạ (chứ không phải như nguời Tàu ăn tết đoan ngọ, họ kỷ niệm ông Khuất Nguyên bị thiêu chết, vì chống đối vua quan bất công, tàn bạo....), vì dòng họ Lê Lã / Hưng Yên của tôi cũng làm thuốc, nên không thể không nghĩ & nhớ tới cụ tổ đông y Hải Thượng Lãn Ông LÊ HỮU TRÁC (1724-1791) cũng người Hưng Yên, huyện Yên Mỹ bây giờ.
Không hiểu vì sao mà câu chuyện này lại ám ảnh tôi mãi không dứt. Nhất là vào lúc này, khi bè lũ lãnh đạo của Trung Quốc, ngang nhiên đặt gian khoan Hải dương 981 trên thềm lục địa của ta, gợi tôi nhớ lại câu chuyện mà cha tôi - nhà thơ Yến Lan đã kể đi kể lại nhiều lần cho chúng tôi nghe. Hồi ấy, mỗi lần kể xong, ông lại ngâm nga: “Con ơi chớ vội làm giàu/ Thằng Tây nó cút thì thằng Tàu nó sang”. Quả là như vậy! Giờ, tôi mới hiểu, ý cha muốn thông qua chuyện đời mình để dạy con tinh thần dân tộc, tình yêu nước, ý chí tự chủ, sự kiên nhẫn và lòng tự trọng. Bất kỳ ở đâu, trong hoàn cảnh nào cũng cần bình tĩnh mà suy xét kỷ trước khi hành động. Nhất là với những tình huống xấu nhất, khi đối mặt với kẻ thù “Biết mình, biết ta trăm trận trăm thắng”.
Từ trái: Nhà văn Nguyễn Khải, nhà thơ Yến Lan & nhà thơ Hoàng Minh Châu
Nhà nghiên cứu Quách Giao là con trai thi sĩ Quách Tấn. Ông đã có nhiều tập sách, trong đó có những tập viết chung với Quách Tấn. Sau khi thân phụ mất, ông đã làm một nghĩa cử cảm động là tìm kiếm, sắp xếp thứ tự thời gian và công bố thư từ trao đổi giữa Quách Tấn và Nguyễn Hiến Lê: Những bức thư đầm ấm (NXB TH TP.HCM -2010). Qua trên 200 lá thư trao đổi của hai nhà văn hóa nước Việt từ năm 1966 đến năm 1984, dù thư riêng nhưng công chúng tìm thấy ở đó quan niệm sáng tác, cảm nhận văn học, thậm chí cả thời cuộc lúc ấy...
Thôi đành ôm ấp giấc mơ hoa
Dẫu biết tình kia đã nhạt nhòa
Cánh buồm ân ái chừ viễn xứ
Tình cũng theo thuyền trôi mãi xa...
Đ.D.X
Cùng một tác giả:
Tác giả ĐOÀN DUY XUYÊN
Cánh hồng vương vấn (thơ)
Nhớ một người (thơ)
Cõi sầu riêng em (thơ)
Tên người và số phận (tạp bút)
Công tử Ả Rập (phóng sự)
Nhật Bản vui hay buồn? (bút ký)
Tình yêu không có tội (phóng sự)
Các vị thần vẫy gọi (bút ký)
Năm xưa khi viết 4 tập Hỏi đáp Non nước xứ Quảng (NXB Trẻ), tôi có nhắc đến nhân vật Nguyễn Duy - em ruột Nguyễn Tri Phương. Như ta đã biết, Nguyễn Duy (1809- 1861) tự Nhữ Hiền, là em ruột cụ Nguyễn Tri Phương. Sinh ngày 21 tháng Chạp năm Kỷ Tỵ (1809) tại làng Đường Long, tức Chí Long, huyện Hương Điền (cũ Phong Điền) và mất ngày 16 tháng Giêng năm Tân Dậu (25/2/1861) tại trận Kỳ Hoà tức Chí Hoà.
Đền thờ Trung Hiếu - nơi thờ Nguyễn Tri Phương, Nguyễn Duy, phò mã Nguyễn Lâm, công chúa Đồng Xuân... (ảnh tư liệu của hệ tộc Nguyễn Tri)
Muốn trả lại tên dịu dàng cho tháng Năm
Khi mọi nẻo đường hoa bằng lăng nở tím
Dẫu không là vợ hay người yêu của lính
Thương thật nhiều khi nghĩ đến biển xa
Ở nơi ấy chỉ có hoa phong ba
Biển không còn dịu êm dưới chân anh đứng gác
Sóng cồn cào ôm dải đất hình cánh bay hồng hạc
Những con tầu làm thành lũy ngoài khơi
Bình yên nhé, bằng lăng tháng Năm ơi
Mọi yêu thương cứ hướng về phía biển
Gửi nỗi nhớ của đất liền xao xuyến
Để sắc tím hoà cùng màu biển biếc trời xanh…
(17.05.2014)
T.H
Cuộc sống rộng mở, đất nước tự tin hội nhập thế giới, người Việt Nam có dịp ra nước ngoài ngày càng nhiều.Có những người thật sự là du: du xuân, du ngoạn, du lịch…, đi nước ngoài để thay đổi không khí, để xả hơi, đi cho biết đó biết đây, đi mở rộng tầm mắt, xem người ta làm ăn thế nào. Tự ngày xửa ngày xưa, ông cha ta đã đúc kết đi một ngày đàng học một sàng khôn, và khuyên con cháu đã lớn rồi không nên ru rú ở nhà với mẹ, muốn mau khôn lớn thì phải đi cho biết đó biết đây - vậy là chuyển dịch với trưởng thành gần như đôi bạn song hành. Cũng có những người đi nhiều, song đó chỉ là những lần chuyển dịch do nhu cầu công việc chung hoặc riêng, và trong những trường hợp này đi không đồng nghĩa với du, bởi mớ việc riêng, chung cứ canh cánh bên lòng; cho dù có nhân dịp này thư giãn, thưởng ngoạn được chút nào chăng cũng chỉ là chuyện… tranh thủ bên lề.
Lạy Mẹ Tổ quốc thân yêu
Đã bao năm tháng chịu nhiều khổ đau
Từ xưa cho đến ngàn sau
Cha ông dựng nước phất lau làm cờ
Niềm tin vào tận giấc mơ
Ông cha truyền lại con giờ nối thay
Quốc gia bền vững hôm nay
Biết bao xương máu đổ dày đất thiêng
Núi non sông nước trăm miền
Ở đâu cũng có hồn thiêng sáng ngời
Tận cùng biển đảo xa xôi
Gió mây đất Việt lẫn trời cao xanh
Trường Sa của mẹ đất lành
Hiên ngang biển lớn các anh giữ gìn
Hoàng Sa trang sử anh hùng
Thiên thu tỏa sáng Lạc Hồng Việt Nam
Hỡi ai bạo ngược ngang tàng
Hãy nên nhớ lấy những trang sử nầy...
Làm người "quân tử" hay thay!
Xin đừng mơ tưởng - vẽ bày thất phu
Nắng lên tan đám mây mù
Hồn xưa - nhớ giữ muôn thu rành rành
Trời Nam sách sử lưu danh
Đã phân định rõ muốn giành được sao?
Ngẩng đầu siết chặt tay nhau
Giữa muôn sóng biếc cờ sao sáng ngời
Anh em Tổ quốc ta ơi
Mẹ hiền Đất Tổ lời nguyền thiên thu...
P.V.T
(Huế)
Anh bạn Nguyễn Văn Mỹ - cựu chiến binh chiến trường Kampuchia, hiện nay là UV.BCH Hiệp Hội Lữ Hành VN cũng là người thiết kế Lửa Việt tours. Anh vừa gửi đến trang web www.leminhquoc.vn những bài viết của anh. Đọc kỹ, tôi thích bởi suy nghĩ và cách trình bày, lý giải vấn đề đều có tinh thần trách nhiệm. Chắc chắn những bài viết này đem lại cho bạn đọc nhiều điều hữu ích. Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
Anh Nguyễn văn Mỹ thuyết minh du khách khi tham quan tại Kampuchia (2008)
L.M.Q
Trang 71 trong tổng số 91