Báo TRUNG BẮC CHỦ NHẬT (số TẾT 1941) - * Nàng mai

Mục lục
Báo TRUNG BẮC CHỦ NHẬT (số TẾT 1941)
* HÃY CAN ĐẢM MÀ BƯỚC SANG NĂM MỚI
* TÍNH SỔ KẾT TOÁN CANH THÌN
* Ngày xuân (VŨ BẰNG)
* Năm Tân Tỵ sẽ đem cho ta những gì?
* NĂM MỚI CHÚNG TÔI XEM CHIẾT TỰ Bốn ông chủ báo hàng ngày
* Nàng mai
* Đảo phi hoa
* Ba vợ chồng táo quân
* Thiếu một cây nêu
* NHỮNG PHONG TỤC LẠ trong ba ngày Tết ở khắp trong nước
* TẾT TÂY Ở TA
* TẾT TA DƯỚI TRỜI MỸ
* TẾT Ở LÀO
* BA CHUYỆN LẠY MỪNG TUỔI LẠ ĐỜI
* Ba mươi Tết của trâu bò gà lợn
* LÀM CÂU ĐỐI ĐỂ CHƠI CHÙA
Những ngày đầu tiên một năm vô duyên (NGUYỄN TUÂN)
* Ý xuân (trích “NGƯỜI MẸ” nữ sĩ Pearl S.Buck)
* Ngày Tết ở Nhật
* THƠ TẾT
* NGHỆ THUẬT ĂN TẾT - đồng bào ba kỳ ăn Tết ra sao ?
* Thơ mán Vẩn-bao
* NGHỆ THUẬT CHƠI TẾT
* Nụ cười đầu xuân
* ĐẦU NĂM XIN THẺ
* CHƠI BÀI
* Các quảng cáo
Tất cả các trang

Nàng mai
của Từ-Thạch
Ảnh Võ-an-Ninh
Tết đã đến rồi. Tết đến năm nay là năm thứ bao nhiêu ?
Tết cũ lắm, thế mà Tết bao giờ vẫn là mới. Bao giờ người ta đón Tết cũng như đón một tin mừng.
Xin những ai có vẻ mặt ưu tư chán nản, hãy từ giã vẻ mặt ấy đi ! TỪ giã nó và cười lên ; cười lên để đón xuân về. Nàng xuân yểu điệu lắm, tươi vui lắm, mà lại nghiêm trang nữa. Tâm hồn nàng tưng bừng như một đám hội và áo mặc của nàng thì vô số là màu dễ cảm.
Này hãy nhìn một màu trong muôn màu của xuân mới. Ý tôi muốn nói các bạn hãy nhìn những cây hay những cành đào, mai bán phiên chợ Tết. Thân màu nâu thẫm có mấu ; cành có hoa và có nụ. Các bạn thích đào thắm hay đào phai, hay thích mai ? Tuỳ ý. Thắm hay phai đều có nhị vàng. Còn những cành mai kia, quên sao được ? Tên nó cũng đã gợi trong lòng nhiều bạn những kỷ-niệm thời qua hay đáng có. Nàng “Mai” của các bạn đấy. Nó mong manh, mong manh ! Những chữ mà tôi biết, khổ quá, chẳng có chữ nào mà tả rõ được sự cảm-động của tôi khi thấy hoa mai. Các bạn nhắc tôi mấy, có phải mai làm nẩy trong lòng bạn một cảm tình êm-ái và tưởng nhớ không ? Mà sao lại không tưởng nhớ được, trừ những dạ vô tình ? Mai đến trong có ít lâu với những ngày xuân tươi thắm, mai lại đi, để lại sự nhớ nhung trong lòng bạn. Vậy các bạn yêu hoa mai đi nhé. Mua nhiều hoa mai vào. Nhưng mà sao đào vẫn bán chạy hơn mai ? các cụ yêu đào vì đào sắc đỏ, vì đào mang lại màu tươi. Còn mai thì hơi buồn. Có phải khôna các bạn nhỉ ? Hay là tại tôi đa cảm ?
Nhưng thôi hãy mua cả đào cả mai, rồi đi mua thứ khác chứ. Ai lại để “nàng tiên đi trên nước” đợi bao giờ ! Các bạn có biết “nàng tiên đi trên nước” là ai không ? nàng thuỷ-tiên đấy ! Ồ Thuỷ-tiên ! Thuỷ-tiên . Tôi tức quá, các bạn ạ, tức vì biết có mỗi một thứ tiếng không đủ tả tất cả các vẻ đẹp của thứ hoa ấy. Nếu tôi biết tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng La-tinh, tiếng Hi lạp tôi sẽ viết hết cả ra đây để tả, để tả những sắc và hương của “nàng”. Tôi lại không biết cả vẽ nữa, thế mới khổ. Ai vẽ hộ cho tôi cái là thuỷ-tiên dầy, xanh, nhỏ bản, cái thì vươn ra ngoài miệng cốc pha lê đựng nước trong như nước suối, cái thì cong lên chầu vào hoa. Cánh hoa đơn mỏng trắng, năm cánh khum khum giữ lấy nhị vàng. Con bướm đa tình nào được hút nhị ấy ? Đừng để cho bướm đến lẳng lơ, các bạn nhé. Nàng thuỷ-tiên chắc không bằng lòng đâu. Nàng chỉ ưa những tâm hồn thanh nhã như tâm hồn của bạn. Hương thuỷ-tiên ! Hương thuỷ-tiên !
Những lời của tôi nặng nề vô duyên quá, sao nâng được cái nhẹ của làn hương ấy, sao đằm thắm được bằng cái hương mong manh đầu mùa ấy ? Hương thuỷ-tiên ! Hương thuỷ-tiên ! . Các bạn đón lấy nó bằng tất cả ngũ quan nhé. Đừng để nó bay đi nơi khác, yêu nó vì nó mong manh ! nó nhẹ !
Thuỷ-tiên có rồi, đào có rồi, mai có rồi, hãy còn ít quá ! Sắm nữa vào. Tết đến tưng bừng, đừng thờ ơ với Tết. Các bạn quên cúc hay sao ? Đừng để cho cúc tủi ! Tết đến trong lòng hoa với bao nhiêu duyên hò hẹn, mà để cho hoa tủi thì thực các bạn chẳng phải là thi sĩ. Mà cúc có xấu gì cho cam. Rực rỡ trong màu vàng. Mấy chục mấy trăm cành vàng, nhỏ ấp lên nhau ken vào nhau mà vẫn hở nhị. Là cúc xanh nhiều khi có những vết bùn, các bạn nhớ lau đi nhé. Hương của cúc hắc, tôi không ưa bằng hương thuỷ-tiên. Hương này cao, hương cúc thấp. Hương này thiết thực, hương tt phiêu diêu.
Mấy thứ hoa này đã tạm đủ. Bây giờ ta đi mua vài chai rượu mùi. Absinthe, anisette hay cognacq ? Ôi chào ! vẽ vời. Rượu nào chẳng được, miễn là uống vào các bạn thấy ngà ngà trông đến những cành hoa đào trên cành mà tưởng là đào bay trong gió. Các bạn cứ vào bất cứ hiệu nào có bán rượu.
- Kia, ông cho tôi chai kia kia
- Thưa ông chai này ?
- Ừ, chai xanh xanh ấy, hau đo đỏ cũng được. Nhưng sao nó đục thế này ?Ồ ! tôi không thích, tôi thích nó trong.
Nó trong, phải đấy ! Chọn lấy thứ gì trong trong ấy ; có trong mới là màu của Tết. Xanh trong hay đỏ trong suốt như nước sụối màu xanh hay màu đỏ, đựng vào những chai đẹp đặt trên bàn giải thảm.
- Bạn uống một cốc !
- Bạn uống cốc nữa.
- Bạn uống cốc thứ ba nữa.
Rồi thì đào bay trong gió. Bạn say, bạn say cái phong vị đầu mùa của Tết. Ngoài đường thì vắng. Một thứ vắng hẹn hò. Người ta đã tìm được giờ xuất hành chưa ? MÀ sao cửa phố đóng im ỉm cả thế ? Mặc, bạn cứ yên lặng mà hưởng cái ấm áp của Tết trong gia-đình. Một tiếng oanh ở đâu thế ?
- Cậu ra mà xem, bánh chưng ép thế nào mà phô cả nhân ra đây này.
Rõ thực bất nhã quá. Đang mơ màng với hoa vì rượu mà người nội-trợ nói đến bánh chưng phô  nhân thì còn thi-hứng đâu nữa ? Nếu bạn là thi-nhân, bạn hãy lờ đi như không nghe tiếng.
- Cậu !
- Cậu diếc đấy à !
Bạn sửng sốt, giật mình. Năm mới mà bảo là bạn điếc. Bạn nghiêm nghị quay lại nhìn người nội trợ...Rồi bạn hết cả nghiêm nghị. Lòng bạn lúc đó du dương như một điệu đàn. Sao lại có thể yêu hoa đào, hơn màu đào ở hai mà người nội trợ được. Hương ở mái tóc kia không ấm ấp hơn hương của thuỷ-tiên sao? Bạn mỉm cưởi, âu yếm hỏi:
- Mợ bảo gì?
Và lúc này là lúc người nội trợ giỗi. Gọi bạn đến ba tiếng mà bạn không thèm quay lại, ai chẳng giỗi.
- Mợ.
- Mợ điếc đấy à ?
Rõ thực trẻ con. người nội trợ quay lại cười lườm bạn, lườm yêu. Lòng bạn say say cái phong vị đầu mùa của Tết. Tết đến đã đem về cho bạn tình yêu vạn vật.
Từ Thạch
(ảnh Võ-an-Ninh :
ĐÓN XUÂN :Vài cành hoa thược-dược mỉm cười trước gió xuân...
HOA THỦY-TIÊN: Trong chiếc bát sứ cổ, hoa thuỷ-tiên vươn mình như khoe khoang những cành lá xanh và những bông hoa trắng, nhị vàng thơm mịn...)



Add comment