THỂ LOẠI KHÁC Tạp bút

LÊ MINH QUỐC: “DIỄN” MỘT VAI KHÁC

 

Khi yêu nhau, bao giờ người ta cũng có ý thức bảo vệ “người của mình”. Vì thế, trước đám đông dù lúc đó hài lòng hay bực bội, vợ/chồng cũng phải diễn một vai khác. Chỉ nghĩ đơn giản vì làm “đẹp mặt” người kia, phải nén lại nỗi bực dọc đang dậy sóng. Ví von, kể chuyện người khác dễ bị hiểu nhầm, sao không lấy ngay chuyện của chính mình? Ừ, thì chuyện của tôi đây.

 

dien-vai-khac

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Rét Sài Gòn

 

Có những ngày trời Sài Gòn đẹp đẽ đến lạ thường. Xuống phố, khoác thêm chiếc áo, vụt nhớ đến câu thơ tình tứ của Hồ Dzếnh: “Trời không nắng cũng không mưa/ Chỉ hiu hiu rét cho vừa nhớ nhung”. Với thời tiết ấy, áo ấm chỉ là cái cớ để nam thanh nữ tú làm duyên, nếu không, làm gì có dịp chưng diện? Thời tiết ấy gợi nhớ đến không gian vào thu của Hà Nội. Run rẩy lá biếc trong gió sớm. Hắt hiu nắng nhạt tê tái chiều. Từ nhiều năm qua, vào những ngày cuối năm, người Sài Gòn hào hứng chờ đón cái rét thơ mộng ấy.

 

retsg

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Lời chào năm mới


 Khi bước vào bất cứ ngôi nhà nào, dễ dàng bắt gặp một hình ảnh quen thuộc: quyển lịch, được chủ nhân treo ở vị trí dễ nhìn thấy nhất. Nơi ấy, thời gian lặng lẽ đi qua. Thời gian gõ nhịp mỗi ngày. Như một lẽ tự nhiên. Tự nhiên như mỗi ngày xé đi một tờ lịch. Có khác chăng, ngày Chủ nhật, tờ lịch được in màu đỏ. Vậy thôi. Chẳng có gì phải bận tâm.

 

loichaonam-moi

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Hơn 300 ngày kể “chuyện cái cân”

 

Làm nên điều kỳ diệu nhất của con người, chính là tình yêu. Làm nên sự rắc rối nhất của con người, cũng chính là tình yêu. Khi loài người có mặt trên trái đất, tình yêu đã xuất hiện. Trải qua năm tháng, quan niệm về cái đẹp của con người dù có thay đổi, khoa học có tiến bộ đến cỡ nào đi nữa, các tình huống trong tình yêu vẫn cũ xưa như hàng triệu năm trước. Điều này cho thấy, dù bất kỳ thế hệ nào, trước tình yêu thì con người ta cũng có những thắc mắc, những câu hỏi na ná nhau. Thế hệ này đi qua, thế hệ sau lại lặp lại. Do đó, các tình huống hầu như chẳng khác gì nhau và cách giải quyết có thể cũng chẳng khác gì mấy.

 

cai-can

Chia sẻ liên kết này...

 
 

Lê Minh Quốc: TIỀN CỦA AI?


Câu hỏi đó nghe lạ đời quá. Tiền của mình chứ còn tiền của ai? Tiền này do công sức lao động mỗi ngày, lúc nhận tiền có chữ ký rành rành ra đó. Ai khác có thể chen vào “quản lý” à? Đừng hòng. Tưởng là tưởng thế thôi. Trong đời sống vợ chồng chẳng hề đơn giản vậy đâu.

 

tiencua-ai

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: “HÔN NHÂN DỊ CHỦNG”


Ngày nay, có những phụ nữ Việt sẵn sàng “nâng khăn sửa túi” cho chồng là người nước ngoài. Trong mắt mọi người, “hôn nhân dị chủng” đã trở nên bình thường. Chẳng ai rỗi hơi đàm tiếu, bình luận này nọ. Miễn họ sống hạnh phúc, chẳng làm phiền đến ai, vậy can cớ gì mà mình phải ý kiến ý cò xen vào? Nhiều phụ nữ Việt cảm thấy tin cậy, ấm áp khi “nương bóng tùng quân” là ông Tây to đùng, nói năng rổn rảng, đi đứng hiên ngang. “Ngó vậy chứ ổng hiền khô à”- một chị bạn đã không ngần ngại “khoe” chồng trước bạn bè.

 

honnhnadi-chung

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: NGƯỜI VIỆT XẤU XÍ?

 

Thấy người hoạn nạn thì thương

Thấy người tàn tật lại càng trông nom

Hai câu thơ trong Gia huấn ca, từ thuở cắp sách đến trường, đến nay nhiều thế hệ học trò vẫn còn nhớ. Bài học khai tâm đầu đời là lòng yêu thương con người. Chẳng phải, hễ cái gì của dân tộc mình là cứ nhắm mắt mà khen, khen lấy khen để. Mà phải nói thật rằng, tính cách của người Việt mình từ xưa đến nay vốn giàu lòng nhân ái. Không chỉ “bầu ơi thương lấy bí cùng”, “người trong một nước phải thương nhau cùng” mà ngay cả kẻ thù lúc ngã ngựa cũng được cư xử bằng lòng nhân.

 

ngiuoivietxauxi

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: NHỮNG PHÚT CHỈ RIÊNG TA


Từ lúc biết tận hưởng thú vui thân xác, trong ý thức con người đã sự chiếm đoạt và sở hữu. Dù không nói ra, nhưng Đông sang Tây đều mặc nhiên thừa nhận, khi đã chung sống nghĩa là người này thuộc về người kia và ngược lại. Đó là một sự dứt khoát. Nguyên tắc này bất di bất dịch như “hai lần hai là bốn”, chứ không thể có được một đáp án khác. Với phụ nữ Á Đông, nguyên tắc này đã được quy định rạch ròi và nâng lên tầm “triết lý”: “Chưa chồng liếc dọc liếc ngang / Có chồng cứ thẳng một một đàng mà đi”. Mà đâu phải đợi lúc đã nên duyên chồng vợ, kìa, hãy nhìn sang Thúy Kiều. Nàng lộng lẫy tài hoa đã khiến biết bao tài tử say đắm nhưng khi đến với Kim Trọng thì sao? Chỉ mới hẹn hò, chưa trao thân xác cho nhau nhưng tự nàng đã thấy mình thuộc về người tình. Ngược lại, Kim Trọng cũng thế thôi. Sau gặp gỡ đó, cả hai đừng hòng có quyền tơ tưởng, léng phéng đến ai khác. Tóm lại, chỉ một lời hẹn ước, các đôi lứa đã tự điều hành vi, chứ huống gì đã “ăn nằm” với nhau.

Về “lý thuyết” là vậy. Tuy nhiên, cuộc đời lại không đơn giản chút tẹo nào.

nhung-phut-chi-rieng-ta

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: "Cẩn thận củi lửa" vẫn hơn



Sau những lần đi công tác, lúc nào quay về và bước vào nhà, cô vợ cũng hoảng hồn như lạc chân vào bãi chiến trường. Nhà cửa gì bừa bãi thế này? Chẳng cái gì ra cái gì. Từ nồi niêu, soong chảo lổn nhổn đến quần áo, giày dép quăng tứ tung. Từ bếp ra đến phòng khách, vào phòng ngủ cũng hắm bà lằng mọi thứ. Lập tức, cô vợ xốn con mắt phải, ngứa luôn mắt trái.

 

can-than

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: KHI “TÀO THÁO” XUẤT HIỆN


“Đa nghi như Tào Tháo”. Câu này, không cần phải giải thích gì thêm. Chỉ biết chắc chắn rằng, nếu trong nhà, một trong hai người có tính cách ấy thì mọi việc cỏn con cũng trở nên lớn chuyện. Đã thế, sẽ có những va chạm không đâu vào đâu lại khiến sự việc trở nên rối tinh rối mù.

 

Tao-thao-R

Chia sẻ liên kết này...

 
 

Trang 53 trong tổng số 60

Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com