DẠY CON
Khi nhà thơ Tế Hanh về huyện Nghi Xuân (Hà Tĩnh), gặp một bà cụ lam lũ, quê mùa, ông đã nhờ chỉ giúp ngôi nhà của Nguyễn Du. Bà cụ ngớ ra hỏi lại: “Nguyễn Du nào, tôi chẳng nhớ tên?”. Nhưng khi nhắc đó là người viết kiệt tác Truyện Kiều, bà cụ vội vã chỉ đường ngay và đọc liền mấy đoạn thơ Kiều, kể luôn vanh vách về cuộc đời thăng trầm của Kiều.
Mình ơi! Tôi gọi là nhà
Nhà ơi! Tôi gọi mình là nhà tôi
Câu thơ ngẫu hứng giang hồ của trung niên thi sĩ Bùi Giáng đã nói về cái nhà theo nghĩa bóng hay nghĩa đen? Có lẽ cả hai.
LÊ MINH QUỐC
Anh em tôi (từ trái qua phải: Tẹo, Tí Mẻ, Ủ, Quốc, Ái)
Khi nhìn một người phụ nữ đẹp, dẫu tôi là Thúc Sinh - sợ vợ một phép nhưng cũng ngầm liên tưởng đến… các món ăn được chế biến từ bột. Mỗi vùng miền đều có những món ăn đặc trưng riêng biệt. Dù cũng chất liệu ấy, nhưng qua bàn tay chế biến của bà nội trợ, hương vị của nó đã khác. Từ chuyện ăn, ta thử “đá giò lái” so sánh phụ nữ của ba miền. Đây là việc làm không dễ dàng, bởi mọi sự so sánh nào cũng đều khập khiểng.
Trang 60 trong tổng số 60