THỂ LOẠI KHÁC Tạp bút

LÊ MINH QUỐC: "Tập 1", "tập 2" và...

 

Có người chỉ một lần se duyên là xong. Cũng có người lên xuống xe hoa đôi ba bận. Dẫu một hay vài lần thì điều mà mọi người hướng tới đều là có được hạnh phúc đích thực. Vậy hạnh phúc là thứ gì đó quá khó kiếm tìm.

 

TAP-1-TAP-2

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: "Thân này ví đổi làm trai được"

 

Không phải ngẫu nhiên mà William Shakespeare - nhà viết kịch vĩ đại nhất của nhân loại đã phán một câu chắc như bắp rang: “Đàn bà là con mèo nhưng giấu trong lồng ngực trái tim con hổ”. Bạn đã thấy hổ chưa? Nếu chưa, xin mời đọc lại bài thơ Nhớ rừng của thi sĩ Thế Lữ. Đấy! Khiếp quá phải không? Tôi chỉ mới tưởng tượng mà đã đầm đìa mồ hôi và lạnh cả sóng lưng!

Do đó, đừng ai ngạc nhiên khi nghe vợ/ người tình lúc giận dữ: “Thân này ví đổi làm trai được”. Nàng thốt lên chẳng khác gì Bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương khi qua đền Sầm Nghi Đống, dù chỉ mới ghé mắt trông ngang! Đừng quên, nữ tiến sĩ đầu tiên của lịch sử khoa bảng nước ta là gái giả trai đấy: bà Nguyễn Thị Duệ. Dưới triều Mạc,năm 1616m lúc đi thi, bà cải trang thành nam nhi và có tên trên bảng vàng chói lọi. Ai dám nói nữ nhi không thể làm được những việc phi thường?

 

than-nay-vi-doi-lam-trai-dc

Vậy, thử tưởng tượng rằng một ngày kia, tất cả đàn bà già trẻ lớn bé đều được trở thành đàn ông, chuyện gì sẽ xẩy ra?

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: NẾU TÔI... ĐẺ ĐƯỢC

 

Trong thời đại ngày nay, người đàn bà đã ý thức được “quyền lực” của họ mà bất kỳ người đàn ông nào cũng phải “lép vế”: Quyền đẻ con. Chỉ có họ mới có thể làm được nghĩa vụ thiêng liêng và cao quý này. Chính từ đó, không ít Roméo, Xuân Tóc Đỏ, Kim Trọng… phải “quay như chong chóng” trước đòi hỏi của vợ/ người tình. Động một chút là các nàng la toáng lên: “Anh không quan tâm, chăm sóc vợ con à?”. Vợ, có thể ta bỏ bê một chút đàn dúm theo chân ngắn, chân dài nhưng với con thì không thể.

 

NEUTOI-DE-DUOC

Chia sẻ liên kết này...

 
 

Lê Minh Quốc: TÌNH DỤC LỨA ĐÔI KHÔNG CẦN "YẾU TỐ VĂN HÓA"?

 

Trước năm 1975, trong giới văn nghệ sĩ miền Nam có hai “...quái kiệt giang hồ” thường nghiên cứu về triết học là Bùi Giáng và Phạm Công Thiện. Điểm chung của họ là đều rất mê Truyện Kiều. Mê đắm đuối, có khi nỗi mê ấy còn cao hơn cả Tiến sĩ Chu Mạnh Trinh là những muốn “xây nhà vàng cho Kiều” đặng ngày ngày chiêm ngưỡng nhan sắc; và cha đẻ của nàng: “là một trong ba nhà thơ vĩ đại nhất của nhân loại: Nguyễn Du, Hoelderlin và Walt Whitman” (Phạm Công Thiện). Ấy thế, khi nàng Kiều vừa bước vào cuộc nhân sinh với mọi hỷ, nộ, ái, ố rất Đời và cũng rất Người, lập tức các nhà Nho đạo đức ngời ngời đã nhăn mặt nhíu mày và vội vàng lên tiếng:

 

tinh-ducR

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Chuyện ghen của nhà thơ

 

Thói thường, có yêu thì mới ghen. Các nhà thơ là ngoại lệ chăng? Bởi họ suốt ngày tơ lơ mơ với “nàng thơ” kia mà? Không, họ cũng ghen tuông như thường. Bằng chứng, nhà thơ Nguyễn Bính còn ghen với chuyện tưởng chừng lãng xẹt: “Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ/ Ðừng làm ẩm áo khách chưa quen/ Chân cô in vết trên đường bụi/ Chẳng bước chân nào được dẫm lên”. Làm người tình, người bạn đời của kẻ hay “ghen bóng ghen gió” hoặc ghen tréo ngoe như thế, kể ra cũng quá mệt.

 

CHIUYENGHEN

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: "Yêu" ở tuổi trăng non

 

Nhà văn Tô Hoài có truyện ngắn Vợ chồng trẻ con cực hay, hoàn toàn không phải hư cấu mà từ một sự việc do ông chứng kiến. Có điều, thuở ấy, lũ nhóc đến với nhau rồi mới làm “chuyện vợ chồng”; còn thời buổi này thì ngược lại. Và cũng có khi “hết xôi rồi việc” chúng nó lại “cao chạy xa bay” chứ chẳng phải gánh một trách nhiệm gì cả. Ở Ninh Thuận vừa có cô bé 12 tuổi sinh đứa con trai nặng 3,6 ký. Cô bé này nói rằng, mình có bầu là do bị một thanh niên dụ dỗ, cưỡng hiếp. Tay đó hiện "bặt vô âm tín", công an đang tìm nhưng chưa thấy.

yeu-o-tuoi-trang-non

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Đi là sống thêm chút nữa

 

1.

Lạc thú ở trên đời có nhiều thứ cho ta được lựa chọn. Đọc sách cũng là một lạc thú, với tôi đó là khoảng thời gian “du lịch tại gia” ít tốn kém mà không kém phần hào hứng thú vị, bởi sự lịch lãm, từng trải, kiến thức của người viết khiến ta phải ngất ngây con gà Tây! Nhưng cho tôi hỏi, nếu bạn nhìn người ta ăn con gà Tây rồi kể lại cái ngon lành ấy, bạn có… nuốt nước bọt cái ực xuống cổ họng một cách khoái trá không? Chưa chắc. Nếu cho bạn ăn trực tiếp, tôi tin rằng, bạn sẽ thấy sướng miệng, “đã mắt” hơn và có thể dễ dàng miêu tả lại cảm giác ấy.

Du lịch cũng vậy thôi.

di-la-song

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Mẹ thương “cậu ấm”, bố chiều “cô chiêu”


Khi bước vào loan phòng của đêm “động phòng hoa chúc’, đôi vợ chồng son thường nhủ thầm trọng bụng: “Phen này, trai hay gái cũng được. Con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”. Nhưng rồi…

Thời gian vùn vụt trôi qua như một cú ckick chuột trên bàn phím. Chỉ trong nháy mắt, trong căn nhà đã có tiếng khóc oe oe. Có cả nếp lẫn tẻ. Gái lẫn trai. Cả nội lẫn ngoại ríu ra ríu rít ẵm bồng, “thơm” cháu, nững cháu và khen giống bố lẫn mẹ…

 

bothuong-co-chieu

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Hôn nhân siêu ngắn

 

“Chúng mình cưới nhau nhé?”. Sau câu nói âu yếm và nũng nịu ấy, chàng và nàng gật đầu ngay tắp lự, không cần phải suy nghĩ gì thêm. Mệt óc. Yêu là cưới. Đơn giản vậy thôi. Yêu dạt dào. Tình phơi phới. Lý trí ư? “đi chỗ khác chơi”. Ngay sau đó, họ tổ chức rình rang, đầy đủ mọi nghi thức. Đàng hoàng. Sang trọng. Vui vẻ. Hạnh phúc. Sau một tuần trăng mật, cả hai giật mình tự hỏi: “Ủa? Chuyện gì đã xẩy ra?”. Cuối cùng, họ lặng lẽ chia tay nhau vì… đã tỉnh "rượu"!

 

honnhansieungan

Chia sẻ liên kết này...

 
 

LÊ MINH QUỐC: Đời không như là mơ

 

Khi đang say men tình ái, dù dãy khăn đen đã bịt mắt nhưng con người ta vẫn hân hoan lao ra biển khơi và có thể bay lên trời. Họ chăm bẳm “Rước em lên đồi, cỏ hoang ngập lối. Rước em lên đồi, hẹn với bình minh” (P.D) mà không cần phải tính toán, so đo những gì sau đó. Dẫu nàng “đi chợ thì hay ăn quà”, cũng chẳng hề gì: “Chồng yêu chồng bảo về nhà đỡ cơm”. Dẫu nàng “Đêm nằm thì ngáy o o”, gớm, có gì mà lớn chuyện? “Chồng yêu, chồng bảo: ngáy cho vui nhà". Rõ ràng, lúc ấy, chỉ có hình ảnh chàng (hoặc nàng) choáng ngợp trong trí óc với những gì đáng yêu nhất, đẹp đẽ nhất.

 

DOI-KG-NHU-LA-MO

Chia sẻ liên kết này...

 
 

Trang 57 trong tổng số 60

Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com