THƠ Tập thơ LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN - 41. Khoảnh khắc trong ngày

LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN - 41. Khoảnh khắc trong ngày

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: YÊU MỘT NGƯỜI LÀ NUÔI DƯỠNG ĐỨC TIN
Thay lời Tựa
1. Quách Tĩnh yêu Tiểu Long Nữ
2. Đêm dài lắm mộng
3. Trăng non
4. Yêu đời để sống
5. Đã là vui
6. Cúi chào trăm năm
7. Trên một bàn tay
8. Đi hết con đường
9. Đi tìm em
10. Nỗi buồn trăn trối
11. Đọc thảo tình thơ
12. Thơ bảy chữ
13. Trời xanh thế sao mắt tôi rướm lệ?
14. Dấu nằm
15. Thưa rằng
16. Vẽ em (I)
17. Vẽ em (II)
18. Mùa xanh
19. Mỗi lần yêu là lại khóc chào đời
20. Ngủ đi em
21. Thơ của em đâu?
22. Tình ngon như Tết
23. Lụa mới đã tơ tằm
24. Vô tư
25. Yêu một người là nuôi dưỡng đức tin
26. Mai sau dù có bao giờ
27. Gọi em
28. Lứa đôi
29. Chúc mừng sinh nhật
30. Sức mấy mà quên
31. Bốn mùa thay sắc lá
32. Ra khơi
33. Đường xa vó ngựa
34. Lẻ bóng trên đường
35. Ánh sáng
36. Thầm hỏi một người
37. Thi sĩ đêm mưa trên một sân ga xép
38. Nhẹ nhàng trôi
39. Cỏ thơm liền với trời xanh
40. Nhớ người đã khuất...
41. Khoảnh khắc trong ngày
42. Những ngày tốt tươi
43. Tập quên
44. Tiếng gọi thầm
45. Dưới mái tình tôi
46. Rùng mình sắc tím
47. Hỏi đóa sen hồng
48. Nốt ruồi của một người
49. Gọi tên một người
50. Ăn gió
51. Bữa ăn ngon
52. Gió còn thổi mãi
53. Cũng như là
54. Trổ lộc xanh tươi
55. Sau của phía sau
56. Từ một câu thơ
57. Tấu hài
58. Nhịp đập trái tim đau
59. Tìm câu thơ vẽ lại tháng năm dài
60. Đã đi thì sẽ đến
61. Vô ngôn
62. Xếp lại trang đời
63. Và em còn ở lại...
64. Đường dài trăm ngã
65. Ám ảnh
66. Một phía xa xăm
67. Những đời xanh tro bụi lại quay về
68. Ru đêm
69. Thơ trên bàn phím
70. Mùa đã sang mùa
71. Như một thói quen?
72. Đón gió lấy trầm
73. Niềm vui của Tuyệt vọng
74. Kẻ đến sau
75. Lời chúc mồng 1 Tết
76. Ngày rộng tháng dài
77. Mai em lại đến
78. Hãy mở lòng ra
79. Không là không
80. Búp sen trên đường dài thăm thẳm
81. Em hãy về mau...
82. Tự sự nửa khuya
83. Lời buồn trong vắt
84. Vết thương
85. Dâng em
86. Nói gì đi chứ?
87. Tứ tuyệt Noel
88. Chúc thư
89. Người nhớ gì không?
90. Bài ca cuối cùng của Trương Chi
91. Tiếng lòng lặng lẽ
Tất cả các trang


Khoảnh khắc trong ngày

lời mừng gọi từ trời cao sao bây giờ mới đến
những thân phận nhọc nhằn như con gián
từng ngày trôi qua nhiều ngã tư đường
cột đèn điện chỏng chơ
những câu thơ
hô to như khẩu hiệu
muốn buồn nôn
building mọc lên như núi như non
tôi tìm lấy tiếng cười
nhưng bất lực
tôi tìm một bàn tay vỗ về
chỉ gặp bóng trăng khuya
trên vũng lầy đô thị
tôi tìm tôi ngậm ngãi tìm trầm
chỉ gặp gương mặt đóng hộp
manequin trên sàn diễn ngoại tình
những hội nghị hội hè hội diễn thời trang
sàn catwalk đếch hóa trang
không mặt nạ
mặt người cũng xa lạ
buồn thiu
này em biết bao giờ trái đất hết buồn đau
thôi động đất thôi thiên tai thôi đánh bom tự sát
thôi lừa đảo thôi lầu xanh thôi bán trinh những hồng nhan tan nát
một kiếp người quạnh quẽ lặng lờ trôi
giá lương tiền cũng trôi
em tôi thôi trôi dạt tận chân trời
ú ớ u ơ muốn đổi đời bằng ái tình bất đồng ngôn ngữ
hãy trôi hãy trôi hãy trôi
sóng vỗ ngược lên trời
đầm đìa tiếng khóc
mỗi một ngày bàn chân tôi mệt nhọc
lặng lẽ bước qua kim ngắn kim dài
vòng đời như một chiếc đồng hồ
phải lên giây để bắt đầu sự sống
sự sống nào không bắt đầu trống rỗng
không kết thúc trống rỗng?
tôi xòe bàn tay vuốt lấy mặt mình
xương cọ vào xương máu đỏ da vàng
niềm vui đã mỏi mòn
sao phải sống ngày dài thăm thẳm quá
đêm dài đơn độc quá
tôi yêu đất nước tôi
câu ca dao đã lặn trên môi
đầy những máu
từng giọt máu mọc lên từng hạt gạo
dựng lũy xây thành
mỗi tấc đất cũng điệp trùng những máu
máu tượng hình đất đai biển đảo
bốn ngàn năm vất vã thăng trầm
tôi yêu em yêu đất nước nhọc nhằn
lời mừng gọi từ trời cao sao bây giờ mới đến?

(16.III.2011)



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com