Các bạn biết không, đời người, ai cũng có một thời rất đẹp và rất đáng nhớ. Đó là thời tuổi trẻ. Thời mới lớn. Thời học trò. Thời mới bắt đầu biết để trái tim thổn thức rung động trước một ai đó tóc ngắn tóc dài… Cho dù cuộc sống có khó khăn vất vả hay xuôi buồm thuận gió thì quãng đời ấy hồ dễ mấy ai quên. Trong ngăn kéo ký ức của mỗi người, nơi đẹp nhất là nơi cất giấu những vui buồn thời mới lớn. Đây là một “gian hàng” riêng của Tuổi Ngọc dành… bật mí cho các bạn biết những “bí mật” thời… tuổi ngọc của những người… lớn hơn mình và có đôi chút (hoặc thật nhiều) tiếng tăm trong các lĩnh vực xã hội. Nếu như các bạn có tình cờ hoặc cố ý phát hiện ra điều gì mới mẻ của… ai đó trong lĩnh vực này, xin hãy “ký gửi” vào gian hàng đặc biệt này nhé! Còn bây giờ, mời các bạn cùng chia sẻ với “người lớn” này những phút lội ngược dòng thời gian…
Văn chương là điều hết sức lạ lùng, nó đã gây ấn tượng với tôi ngay từ những năm tháng còn học cấp hai. Bấy giờ tại miền Nam đã có những tờ báo dành cho thanh thiếu niên như Thiếu Nhi (chủ bút: Nhật Tiến, anh ruột của nhà văn Nhật Tuấn), Thằng Bờm (chủ nhiệm: nhà thơ Nguyễn Vỹ)… tôi đọc ngấu nghiến tập tành viết lách và có thơ in http://www.leminhquoc.vn/lmq/tho/tho-truoc-1975/739-thuo-mo-lam-thi-si.html. Bài thơ đầu tiên của tôi là bài Em tôi (in trên tuần báo Thiếu Nhi ra ngày 13-5-1973). Năm đó tôi 14 tuổi. bài thơ như sau:
LTS: Anh Lê Minh Quốc, hội viên Hội nhà báo VN, Hội nhà văn TPHCM là sinh viên khoa học ĐH Tổng Hợp TP.HCM (niên khóa 1983 - 1987). Sau khi tốt nghiệp anh về công tác tại báo Phụ nữ TP.HCM và đã xuất bản: Thơ: Trong cõi chiêm bao, Ngày mai còn lại một mình tôi; Truyện dài, tiểu thuyết: Sân trường kỷ niệm, Mùa thu đứng trước cổng trường, Về nơi nào để nhớ, Thời của mỗi người, Hoa cúc không phải màu vàng, Xin lỗi ông là ai? Bây giờ, anh kể chúng ta nghe về thời S V của anh trong bài viết ngắn này.
Nghệ thuật đã đạt đến chỗ điêu luyện khi cũng từng ấy chữ, cũng chữ ấy nhưng bằng tài năng, họ đã biến hóa dưới nhiều hình thức khác nhau. Nỗ lực ấy có lẽ xuất phát từ ý tưởng muốn đổi mới sự rập khuôn quen thuộc. Có người thành công và có kẻ thất bại. Điều này bình thường thôi, bởi lẽ, sự thể nghiệm nào cũng được người đồng tình và kẻ phản đối. Để diễn tả cơn mưa, nhà thơ Nguyễn Vỹ viết câu đầu chỉ một chữ, sau đó nhiều chữ và cuối cùng chỉ… một chữ. Khoan đọc bài thơ, nhìn hình thức ta có thể hình dung bắt đầu mưa vài giọt, rồi mưa lớn và mưa tạnh hẳn (xem minh họa ở cuối góc phải trang này).
Tạp chí Văn số đặc biệt về thơ (Sài Gòn - 1972). Chỉ mang tính minh họa. Tư liệu L.M.Q
Chữ và nghĩa là tên một chuyên mục của báo Văn nghệ TP.HCM vào giữa thập niên 1980 do nhà thơ Hoài Anh phụ trách. Những năm tháng đó, đang là sinh viên của Khoa Ngữ văn Trường Đại học Tổng hợp, tôi đã viết bài cộng tác với ước mơ kiếm tiền nhuận bút. Vì ước mơ chính đáng đó, tôi viết khá nhiều. Nay tìm được chỉ một ít, post lại và để nhớ lại những ngày:
Tiếng lóng: “Cách nói một ngôn ngữ riêng trong một tầng lớp hoặc một nhóm người nào đó, nhằm chỉ để cho trong nội bộ hiểu được với nhau mà thôi. Ví dụ: Tiếng lóng của kẻ cắp”. Đó là định nghĩa của Từ điển tiếng Việt do Viện Ngôn ngữ biên soạn (NXB KHXH 1986).
Sự ám ảnh của Chí Phèo
Ký ức của nhà thơ Lê Minh Quốc
Nếu được chọn lấy một truyện ngắn hay nhất trong văn chương Việt Nam hiện đại, thì tôi sẽ không ngần ngại chọn lấy truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao.
Trang 5 trong tổng số 8