Qua thơ, tôi được quen với nhà thơ Bùi Kim Anh tại Hà Nội. Chị đã từng dạy Văn và đã in những tâp thơ như Viết cho mình (1995), Cỏ dại khờ (1996), Bán không cho gió (2005), Lời buồn trên đá (2007), Lục bát cuối chiều (2008), Bắc lên ngọn gió mà cân (2010), Nhốt thời gian (2010).
Và bây giờ, tôi vừa được chị gửi tặng Đi tìm giấc mơ.
Nhà thơ Bùi Kim Anh
Những câu thơ lãng đãng đi qua vùng trí nhớ. Tôi đọc và nhớ. Rồi như có một vết xước trong sâu thẳm tâm hồn. Ngoài kia mưa là bài thơ nhiều gửi gắm một điều gì đó. Tôi thích. Bởi, tôi cũng từng có những lúc tự nhủ: "Thu mình dọi vào trên phím gõ lời vô nghĩa biết chẳng để cho ai". Vậy đó, vẫn cứ viết. Viết trọn vẹn từ cảm hứng của thơ. Một cuộc chơi không bắt đầu và không kết thúc. Bởi là thơ.
Chị bảo:
Vui để thức, buồn để mơ
Câu thơ hư thực ngẩn ngơ giữa đời
Đọc thơ của một người, đôi khi lại thấy suy tư của chính mình. Những câu thơ của chị nồng nàn mà cũng da diết một nỗi buồn thăm thẳm...
L.M.Q
XII.2012
NGOÀI KIA MƯA
Tôi ngồi trong góc của mình viết cho riêng mình đọc
Lời ốm yếu và lời hèn nhát
Ngoài kia vật vã ngoài kia biến động
Đọc những chuyện ngoài kia và chất chứa nỗi niềm
Những câu thơ tình để cho kẻ yêu thôi
Người quẩy gánh vã mồ hôi xuống đường rát nắng
Những câu thơ buồn bã để cho người không hành động
Ngoài xa kia sóng đập vọng phố phường
Cứ đọc mỗi ngày cứ vặt vãnh mỗi ngày
Cảm nhận tế bào mỗi ngày teo tóp
Im lặng đồng tâm với bất lực
Bánh xe thời gian nghiến nát
Im lặng hợp sức với chịu đựng
Sợi dây lương tri buông lỏng
Sợi dây cảm xúc đứt mạch
Ngoài kia mưa tức tối báo vào mùa
Chỉ một lần mưa ốm mãi mỗi lần mưa
Chẳng dám bước mỗi khi ào ạt gió
Ngoài kia vật vã ngoài kia biến động
Thu mình dọi vào trên phím gõ lời vô nghĩa biết chẳng để cho ai
NHỊP ĐIỆU NẮNG GỌI THỨC DẬY
ở giữa phố
tìm thiên nhiên
hứng mùa vào xô chậu
bụi thổi lá bay
chới với giữa dòng xe
con sẻ lạc
đèn sáng lạnh mây
trăng náu mình trong vòm bóng lá
ghế đá so ro
mặt trời dưới vệt mây
nhịp điệu nắng gọi thức dậy
lặng im phía một người
mùa đang thay áo mới
xộc xệch vòng ôm quay với lá
nhún nhảy phía nhiều người
mùa này nước hồ đầy
người đi bộ vòng quanh nhiều lắm
chiếc lá rơi bẹp rúm
mùa này nước hồ đầy
nhà và cây đua nhau soi bóng
cá bơi tít tầng cao
GIẤC MƠ ĐÀ LẠT
1.
giá gì có một căn nhà
nhỏ thôi vừa đủ cho ta với mình
nhỏ thôi một kiếp sinh linh
rũ bụi bặm đón chân tình cỏ cây
nhỏ thôi một giấc ngủ đầy
ban mai thức với sương mai đậm lời
2.
ôm trong đời chữ giá như
trở đêm thức lại tương tư cảnh thiền
ôm trong mộng chữ bình yên
cởi ra buộc lại ưu phiền chẳng hay
ngả xuống vạt cỏ mà say
câu thơ nhẹ tiếng lời bay lên trời
KHÔNG BAO GIỜ LẶP LẠI
hoa hồng ư có quá nhiều màu quen thuộc và mới lạ
hoa cúc ư vàng của nắng trưa hay đã ngả chiều
ta là kẻ ngu dốt khi đứng trước quầy hoa
không biết nên chọn cho mình một màu hoa ưa thích
ta là kẻ tột cùng ngơ ngẩn
đứng giữa đường giữa chợ
không biết nên rẽ lối nào gần đến nơi cần đi
mỗi ngày quanh ta bao đổi thay
cái tốt và cái xấu không lặp lại
trái đất mỗi ngày nóng lên và tai họa
chẳng làm được gì đâu những điều ngoài tầm tay với
mùa thời gian tiếp nối và không bao giờ lặp lại
hôm qua nói chuyện với một người không thích
hôm nay nói chuyện với một người xa lạ
và khi một mình ta nói với chính mình
vẫn như thế chẳng có gì lặp lại
thời gian quấy đảo và thời gian pha loãng
những gì ta có hôm nay rồi sẽ đi qua
buồn phiền hay tuyệt vời rồi cũng đi qua
chẳng biết nên nuối tiếc hay mừng vui được nữa
ta sẽ ôm nhau òa khóc hay òa cười
ta sẽ nói nhau những lời mát mẻ hay những lời tử tế
có thể như thế chất thêm bực dọc hay giải tỏa ấm ức
chỉ biết không có gì lặp lại dù ta cố diễn lại từ đầu
để đến giờ đã định đốt một cây nến và ba nén hương
bật lên một tiếng thở dài hay lạnh ngắt
thời khắc cuối đời chẳng biết và không lặp lại
có cầm kịp mảnh giấy và cây bút ghi cảm xúc trên đường đi
và ta sẽ đốt cho tàn tro bay ngược về cõi thế
chỉ có điều này chắc không lặp lại
Bùi Kim Anh
(trích từ tập thơ Đi tìm giấc mơ)
< Lùi | Tiếp theo > |
---|