Anh Thư - tác giả tập truyện ngắn Thư không gửi cho ba
Khoảng tháng10.2006, với tư cách nhà báo thuộc Đài Tiếng nói Việt Nam, Anh Thư đã đến tòa soạn Báo Phụ Nữ TP.HCM (lúc đó còn ở 188 Lý Chính Thắng, Q.3) phỏng vấn tôi về thơ. Sau đó, thêm một đôi lần gặp gỡ nữa cũng tại TP.HCM hoặc Hà Nội. Mọi cuộc chuyện trò chỉ xoay quanh về thơ và sáng tác thơ. Từ đó, tôi ấn tượng về Anh Thơ với phong cách phỏng vấn độc đáo: nhìn thẳng vào mắt người đối diện và luôn có những câu hỏi "gây cấn", truy hỏi đến cùng. (Điều này, có thể ai đó "yếu bóng vía" thấy... sợ. Với tôi, tôi thích cách phỏng vấn đó).
Mới đây, qua bạn thơ Trương Nam Hương, tôi nhận được tác phẩm đầu tay của Anh Thư: Thư không gửi cho ba (NXB Lao Động). Tôi thật sự bất ngờ và rất mừng. Từng trải qua cảm giác của người có tác phẩm đầu tay, tôi đã đọc hết tác phẩm của Thư trong một tối và không thất vọng.
Chắc chắn với truyện ngắn Con Xám, bạn đọc của trang web www.leminhquoc.vn sẽ đồng tình với nhận xét tôi. Nay bật mí, sau tác phẩm này, Anh Thư sẽ tiếp tục viết truyện ngắn thiếu nhi và in một tập tùy bút nữa.
Một cánh cửa đã mở ra cho một người.
Và mọi người, ai cũng có cánh cửa phía trước.
Anh Thư đã mở ra một cánh cửa cho riêng mình và tôi luôn cầu chúc Anh Thư bền lòng và bước tới...
L.M.Q
X.2012
Tình cờ đọc trên mạng, tôi biết vợ chồng nhà thơ Nguyễn Nguyên Bảy, Lý Phương Liên chủ biên 2 tập Thơ bạn thơ (NXB Văn Học). Trong đó, ở mỗi tập nhà thơ Hoàng Xuân Họa có chọn ra 99 câu thơ hay. Như vậy 2 tập là 198 câu. Nay tôi post lại cho bạn đọc tham khảo. Có thể ta sẽ chọn câu này, bỏ câu kia, cũng chẳng sao. Bởi việc chọn thơ là hoàn toàn theo gu thẩm mỹ chủ quan của mỗi người. Trước đây, nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm và vài nhà thơ khác cũng đã làm công việc này. Tuy nhiên 198 câu thơ này cũng giúp cho ta cảm nhận được một điều gì đó về thơ.
L.M.Q
X.2012
Đá là khoáng sản vô tri vô giác, tồn tại khách quan trong cuộc sống của con người. Dưới góc độ đời sống, đá gắn liền với nhiều sinh hoạt hữu ích của xã hội. Nó có mặt trong xây dựng, trong trang trí nội thất, trong tạo hình sinh vật cảnh... Từ hàng nghìn năm nay, nhân loại đã sử dụng đá trong kiến trúc và nhìn nó như đối tượng thân thuộc, gần gũi với con người, quen thuộc với con người. Đá đi vào văn chương nghệ thuật, làm nên những hình tượng đẹp, gây nên những ấn tượng khó quên nơi người thưởng thức. Không biết từ bao giờ, nhân loại đã nói đến đá, đã đưa đá vào văn chương và nghệ thuật, cả Đông lẫn Tây đều vậy. Con người tìm đến đá, trò chuyện với đá, xem đá như người bạn tâm giao. Nếu tập hợp đầy đủ, chắc rằng chúng ta sẽ có nhiều tác phẩm hay về đá.
Bản in NXB An Phú (Sài Gòn - 1953). Tư liệu L.M.Q
Có những người sinh ra để hát. Tiếng hát thả trôi về trời. Về mây. Về gió. Hát cho chính mình, chứ không vì ai khác. Ánh Tuyết là một ca sĩ như thế. Nhẹ nhàng và rong chơi trong âm nhạc Văn Cao, Phạm Duy, Trịnh Công Sơn... Gần đây chị lại hát một vài tình khúc bằng giọng đặc sệt Quảng Nam. Và chị lại làm thơ. Cũng là một cách để chơi. Chuyện ca sĩ Ánh Tuyết làm thơ, báo Thanh Niên số ra ngày 10.2.2004 có đưa tin như sau:
Ca sĩ Ánh Tuyết
Màu sắc là một phương diện của cái nhìn nghệ thuật trong văn chương, làm nên thế giới nghệ thuật của một nghệ sĩ. Những nghệ sĩ có phong cách thường có kiểu sử dụng màu sắc theo một cách riêng, làm nên nét dộc đáo của tác phẩm, của tác giả.
Bài viết này, sẽ tìm đến nghệ thuật sử dụng màu tím trong thơ ca của số nhà thơ quen thuộc của Việt Nam.
Ảnh chỉ mang tính minh họa (tạp chí Văn in 1.4.1972 tại Sài Gòn). Tư liệu L.M.Q
Vậy là Văn Cao đã vĩnh biệt chúng ta, về với Thiên thai, Suối mơ rồi! Thiên tài ấy đã đi qua đời này và đã để lại những kiệt tác đích thực, sáng chói, không chìm với thời gian. Nói như ai đó, ông là “nghệ sĩ trên nghệ sĩ. Một mình ôm mấy vùng ánh sáng”. Sẽ có rượu và hoa trong mỗi lần nhớ - nghĩ đến ông. ông là người đã yêu nhân dân, Tổ quốc mình đến độ đớn đau, quặn thắt:
Tất cả tình yêu khát khao hy vọng
Bốc lên trong lòng
Rơi xuống những giọt nước mắt...
(Trường ca Những người trên cửa biển)
Có một lần Tạ Ty đã viết về ông: “Văn Cao nhập cuộc không phải bằng tài năng đơn độc mà bằng một thác lũ nghệ thuật”. Đúng vật, bằng nhiều loại hình ngôn ngữ, dòng lũ sáng tạo cuộn chảy trong âm nhạc, thơ ca và hội họa. Tất cả đều ghi đậm dấu ấn riêng biệt.
Tạp chí Văn Học (Sài Gòn - 1970) số đặc biệt về Văn Cao (chân dung Văn Cao tự họa năm 1957). Tư liệu L.M.Q
Kỷ niệm 8 năm ngày mất của nhạc sĩ Trịnh Cơng Sơn:
MỘT CA KHÚC VỪA PHÁT HIỆN
Khoảng những năm 1970 - 1975, tôi đã từng cùng bạn bè hát nhiều lần bài hát của Trịnh Công Sơn, trong đó có một ca khúc mà nay không mấy người nhớ hoặc biết đến.
Hiền lành. Nền nã. Xinh xắn. Lễ Phép. Là những gì tôi cảm nhận về nhà thơ trẻ Lê Thùy Vân. Đôi khi nhìn và trò chuyện, tôi cứ ngỡ như gặp một thiếu nữ xa xưa của vùng quê Kinh Bắc trong thế giới @ này. Hãy nghe Vân tự bạch:
Nhà thơ Lê Thùy Vân
Trang 87 trong tổng số 90