THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - TIẾNG GÀ

Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - TIẾNG GÀ

Mục lục
Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG
THAY LỜI TỰA
TẾT CỦA TUỔI THƠ (I)
GẶP LẠI ĐÀ NẲNG
THƠ TÌNH
SEN HỒNG
MỸ KHÊ VÀ EM
CUỐI NĂM VỀ QUÊ CŨ
QUÊ HƯƠNG
KÝ ỨC CỦA BÀN CHÂN
TRÒ CHUYỆN VỚI CHUỒN CHUỒN
CÀ PHÊ
VỀ ĐÀ NẴNG
MÙA XUÂN VỀ NHÀ CŨ
VỀ QUÊ ĂN TẾT (I)
NIỀM VUI
CHIỀU RA ĐỨNG NGÕ SAU
LỘC BIẾC
GỬI ĐÀ NẴNG (I)
CHIỀU XƯA
GỬI ĐÀ NẴNG (II)
ÁO ĐỎ
TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG
QUÊ NHÀ
VỀ QUÊ
TIẾNG GÀ
THƠ TÌNH TRONG TRÍ NHỚ
GHI TRÊN SÓNG TIÊN SA
THƠ VIẾT TRÊN ĐƯỜNG TRIỆU NỮ VƯƠNG
NGŨ NGÔN BÀ NÀ
GIAO THỪA
GIAO MÙA
MAI XA ĐÀ NẴNG
TRONG CON MẮT CỦA ĐÊM
THẤT LẠC
GIẤC MƠ TUỔI NHỎ
LỜI TỪ BIỆT ĐÀ NẴNG
QUA BẾN ĐÒ XU
SAO KIM
THƠ CỦA MẸ
Tất cả các trang

 

TIẾNG GÀ

Tưởng chừng như trên vòm xanh xa tít

Ai gọi tôi bằng những tiếng ru hời

Tôi ngơ ngác. Bỗng giật mình hoảng hốt

Chợt nghe ran gà gáy phía chân trời

 

Ơi âm vang của một thời tuổi nhỏ

Vọng về tôi xao xác gió thu phai

Thuở quê mùa chưa một lần vấp ngã

Tôi còn thơm như nắng đẹp trong ngày

 

Năm tháng qua. Sa đà vào kinh ngiệm

Tôi lãng quên âm điệu tiếng gà

Âm thanh ấy dại khờ trong trẻo quá

Đêm thị thành lăn lắc bóng quê xa

 

Chẳng biết rõ lòng vui hay buồn bã

Suốt nửa đời lăn lộn cõi người ta

Chợt chiêm nghiệm một điều thiêng liêng quá

Nghe gà gáy ran tôi lại nhớ quê nhà

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com