THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - CÀ PHÊ

Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - CÀ PHÊ

Mục lục
Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG
THAY LỜI TỰA
TẾT CỦA TUỔI THƠ (I)
GẶP LẠI ĐÀ NẲNG
THƠ TÌNH
SEN HỒNG
MỸ KHÊ VÀ EM
CUỐI NĂM VỀ QUÊ CŨ
QUÊ HƯƠNG
KÝ ỨC CỦA BÀN CHÂN
TRÒ CHUYỆN VỚI CHUỒN CHUỒN
CÀ PHÊ
VỀ ĐÀ NẴNG
MÙA XUÂN VỀ NHÀ CŨ
VỀ QUÊ ĂN TẾT (I)
NIỀM VUI
CHIỀU RA ĐỨNG NGÕ SAU
LỘC BIẾC
GỬI ĐÀ NẴNG (I)
CHIỀU XƯA
GỬI ĐÀ NẴNG (II)
ÁO ĐỎ
TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG
QUÊ NHÀ
VỀ QUÊ
TIẾNG GÀ
THƠ TÌNH TRONG TRÍ NHỚ
GHI TRÊN SÓNG TIÊN SA
THƠ VIẾT TRÊN ĐƯỜNG TRIỆU NỮ VƯƠNG
NGŨ NGÔN BÀ NÀ
GIAO THỪA
GIAO MÙA
MAI XA ĐÀ NẴNG
TRONG CON MẮT CỦA ĐÊM
THẤT LẠC
GIẤC MƠ TUỔI NHỎ
LỜI TỪ BIỆT ĐÀ NẴNG
QUA BẾN ĐÒ XU
SAO KIM
THƠ CỦA MẸ
Tất cả các trang

 

CÀ PHÊ

(tặng Đoàn Thạch Biền)

 

Trở về quê, thức dậy buổi sáng tinh mơ

Sương lãng đãng ngọn núi Sơn Trà

Gió lẳng lơ hàng cây khuynh diệp

Sông Hàn reo êm ái như thơ

 

Tôi ra đường hai tay đút túi

Bước co ro thèm ly cà phê đen

Đừng hút thuốc để trong veo lá phổi

Đi thật nhanh đến trước cổng nhà quen

 

Ngôi nhà đó có một người con gái

Đứng bên trong cửa sổ mím môi chào

Khẽ gật đầu: “Gió nhiều sợ lạnh

Áo ấm đâu sao không chịu mặc vào?”

 

Hoa khế rụng tím mặt đường ý tứ

Cầm tay nhau ấm áp khói lên xanh

Sương lơ đễnh vẫn còn bay cuống quýt

Đà Nẵng ơi! Sao em quá hiền lành?

 

Chọn mỗi chỗ dưới vòm cây khuất gió

Ngồi bên nhau chẳng nói một câu gì

Tay trong tay. Mắt nhìn vào mắt

Giọt cà phê run rẩy ở trong ly….

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com