LÊ MINH QUỐC: Nhật ký 21.6.2014

 

DSCN1332bangiam-khaio

Ban Giám khảo, từ phải: Nhà thơ Lê Minh Quốc, nghệ sĩ Xuân Hương, chuyên gia ẩm thực Triệu Thị Chơi, bác sĩ Mỹ Liên - chuyên gia dinh dưỡng Nestlé & ca sĩ Cam Ly

 

Trời mưa. Những cơn mưa buổi chiều thường u ám, khiến người ta chỉ muốn bó gối ngồi nhà. Ngước nhìn từng sợi mưa. Nhìn từ cửa sổ, rồi buông một tiếng thở dài, đôi khi chẳng rõ vì lý do gì. Mưa buổi chiều. Nằm nhà đọc sách vẫn lý thú nhất. Mắt nhìn dòng chữ trong sách. Tai nghe mưa. Và trong óc hiện lên bao hình ảnh mờ nhạt xa gần….

Thời tiết mùa này nắng mưa thất thường.

Vào khoảnh khắc nào mà con người ta thèm sống, tự nhiên rạo rực, thèm yêu cuộc sống quyết liệt? Chỉ muốn đặt trên môi tình ca. Và hát. Chỉ muốn thả hết công việc sau lưng. Và chơi. Chỉ thèm xuống phố. Chỉ muốn nhìn lấy thế giới gần gũi quanh mình. Yêu đời bội phần. Ấy là lúc nắng chiều chưa úa. Đêm chưa về. Làn ranh giữa ngày và đêm mong manh. Lúc ấy, nắng đẹp lạ lùng. Nắng gợi lại một niềm yêu sống như cảm giác Phạm Duy đã viết trong một ca khúc: “Nắng chiều hồng tươi hơn nắng trưa”. Xao xuyến không cùng.

Chiều nay, không nắng. Ngoài trời đang mưa, thế nhưng không thể ngồi nhà. Phải làm một cốc bia chăng? Tất nhiên. Ngày của các nhà báo. Ngày kỷ niệm công ăn việc làm của y từ lúc vào đời đến nay. Thế thì, tội quái gì không cho phép mình được tận hưởng một chút trong ngày?

Sáng nay, dậy sớm. Đến Hội Nhà báo tham gia cùng các đồng nghiệp trong Cuộc thi nấu ăn “Nhà báo với nghệ thuật ẩm thực”. Ban Tổ chức mời y cùng chuyên gia ẩm thực Triệu Thị Chơi, nghệ sĩ Xuân Hương, ca sĩ Cẩm Ly, bác sĩ Mỹ Liên - chuyên gia dinh dưỡng Nestlé vào Ban Giám khảo. Cuộc thi hào hứng vui nhộn. Một phần còn do người dẫn chương trình. Có lẽ phải còn lâu, rất lâu nữa thế giới showbiz Việt mới có được một tài năng như nghệ sĩ Thanh Bạch. Anh dẫn chương trình hấp dẫn với cách phát ngôn khi chừng mực lúc ngẫu hứng, thừa sức làm nhộn sân khấu trong bất kỳ tình huống nào.

 

DTD_0147nha-bao-va-BGK

Nhà báo dự thi, MC Thanh Bạch & Ban Giám khảo

 

Cuộc thi nấu ăn chủ đề “Món ngon ngày hè”, các đội dự thi phải trổ tài nấu những món ăn cân bằng dinh dưỡng phù hợp trong tiết hè oi bức. Các món ăn, thức uống đáp ứng tiêu chí có tác dụng làm mát cơ thể, bổ sung dinh dưỡng cần thiết trong điều kiện thời tiết và áp lực công việc hằng ngày. Sau phần tranh tài gay cấn, Ban Giám khảo đã công bố giải Nhất Ẩm Thực Vàng thuộc về đội nhà báo Thu Ba (Báo Phụ Nữ TPHCM) - nhà báo Trọng Vũ (Báo điện tử Dân Trí) với món “Bánh đa cua tình yêu mùa hè”; giải Nhì  thuộc về đội của nhà báo Sơn Nhung (Báo Người Lao Động) - nhà báo Trọng Tri (Báo Giáo dục TPHCM ) với món “Cơm nhà mình” gồm các món canh thiên lý nấu bò, tép riu ram khế, rau chọi luộc, cá  bớp hấp hành. Ngoài ra còn có giải Ba và các giải Khuyến khích. Đây là Cuộc thi hằng năm do hội Nhà báo TPHCM phối hợp với công ty TNHH Nestlé Việt Nam tổ chức. Năm nào, y cũng là thành viên Ban Giám khảo, đơn giản y cũng là người thích đùa, thích oang oang trong không khí nào nhiệt ồn ào. Đôi khi cũng cần phải thế. Ai biết được lúc y lẻ loi một mình? Thèm lấy cảm giác nghe một tiếng điện thoại, một dòng tin nhắn. Lúc ấy, chia sẻ với ai?

Rời khỏi Hội Nhà báo, Công ty Nestlé Việt Nam mời anh em trong Ban Giám khảo ăn trưa tại nhà hàng Con gà trống. Ngay cửa vào có ghi mấy câu thơ:

Kiếp sau xin chớ làm người

Làm con gà trống sống đời tự do

Sáng ra thì gáy ó o

Cả ngày đạp mái không lo trả tiền

Chết rồi vẫn sướng như tiên

Người ta kính cẩn dâng lên bàn thờ

Đọc cũng vui vui. Tiếc mấy chữ “không lo trả tiền” thô tục, phá hỏng hết sự vui nhộn, nghịch ngợm. Đọc tiếp:

Những con gà trống hoa mơ

Mải mê đạp mái bạc phơ cả đầu

Bạc đầu có sá gì đâu

Nếu không đạp mái sống lâu làm gì?

Cũng là đùa thôi. Đùa vớ vẩn. Đùa nhảm nhí. Rất nhảm nhí.

Lúc ngồi ăn, trời mưa như trút. Như thác lũ. Mở cửa bước ra ngoài hiên. Đường phố vắng. Tự hỏi, trong ngày nhà báo, y nghĩ gì?

Thôi, lại “bệnh nghề nghiệp” nữa rồi. Lúc nào cũng ở đâu? Chuyện gì?  Việc gì? Lúc nào? v.v... Lại một loạt câu hỏi trực diện, thường trực luôn luôn ở trong đầu. Tắt máy vi tính đi thôi. Chơi. Hơn nữa, sáng sớm nay, check email có dòng chữ của nàng: “Nhân ngày này, em chúc anh nhậu thiệt nhiều mà không xỉn bao nhiêuSmile”. Sực nhớ Truyện Kiều có câu: "Được lời như cởi tấm lòng". Y nhớ nhưng vừa thốt ra, biết đâu nàng sẽ nói:

- Thôi đi anh, lúc này, ngoài trời đang mưa!

- Kệ. “Dân chơi sợ gì mưa rơi”.

- Ủa? Nói nghe hay nhỉ? Lớn lối quá. Khoác lác quá. "Nổ" quá! Nói thật đi! Vậy, anh là gì? Nếu nói: "Anh là "dân chơi". Ai tin?..

Nghe thế, bèn thưa:

- Y là dân thường".

Lại hỏi:

- Vừa nói "dân chơi" lại nói "dân thường". vậy "dân thường" là gì?

Y bèn ưỡn ngực mà rằng:

- Dân thường....Cool chơi đẹp đè bẹp dân chơi".

Lại hỏi:

- Khiếp quá! Anh vừa "dân thường" lại vừa "dân chơi".  Xạo ơi là xạo!

Nghe thế, chả giận vì... y đẹp trai, y đáng yêu quá nên khiêm tốn mà rằng:

- Xin thưa, y là.... nhà báo!

Hé hé hé...Tongue out

 

L.M.Q

Chia sẻ liên kết này...

Add comment