Yêu em, Đà Nẵng
Với 42 bài thơ viết về tuổi thơ, tình yêu, bạn bè, Mẹ và Đà Nẵng, Lê Minh Quốc đã “trình làng” một tác phẩm mới, phác họa chân dung thơ của mình. Trong thơ anh có rất nhiều tên đất đã trở thành ký ức tâm hồn như sông Hàn, Mỹ Khê, chợ Cồn, Sơn Trà, Tiên Sa, Cẩm Lệ, Ngũ Hành Sơn… và Đà Nẵng, tất cả gần gũi, tự nhiên và tuôn chảy dạt dào trong mạch thơ nhớ về, gửi đến, từ biệt làm nên một câu chuyện thơ thật cảm động. Dù như anh viết: “Tuổi bốn mươi làm sai tươi tắn nụ cười”, nhưng “Trong ngực tôi vẫn rộn ràng một trái tim đỏ thắm”. Và anh đã khắc họa Đà Nẵng, lúc thì dân dã và gần gũi:
Chợ Cồn tô cháo trắng
Ngon như là quê hương
(Quê hương)
Khi phóng túng mà lay động:
Đà Nẵng nhập vào tôi và tan ra qua hơi thở
Tan ra qua tiếng kêu run rẩy đôi môi
Em chính là sự sống của tôi
(Lộc biếc)
Anh có những câu thơ về Mẹ thật ám ảnh:
Mẹ đã đi về quê
Căn nhà như sững lại
(Chiều ra đứng ngõ sau)
Và những câu thơ về Đà Nẵng- quê hương anh thật da diết, nồng ấm trong các bài Gửi Đà Nẵng, Giấc mơ tuổi nhỏ, Về quê, Về Đả Nẵng… Lê Minh Quốc đã yêu từng ngày, sống từng đêm với vòm trời Đà Nẵng, với sông Hàn, biển Mỹ Khê… Tất cả vẫn là “Một mùi hương nguyên vẹn buổi ban đầu”. Tập thơ Yêu em, Đà Nẵng của Lê Minh Quốc thật đáng yêu.
(nguồn: Báo chuyên đề Đất Mũi số 15.11.1999)
< Lùi | Tiếp theo > |
---|