TÁC PHẨM - DƯ LUẬN Nhận định YỆU EM, ĐÀ NẴNG - 4. Vũng Tàu gợi nhớ về… Đà Nẵng

YỆU EM, ĐÀ NẴNG - 4. Vũng Tàu gợi nhớ về… Đà Nẵng

Mục lục
YỆU EM, ĐÀ NẴNG
1. Bến thơ sông Hàn
2. Yêu em, Đà Nẵng
3. Khi đứa con lưu lạc trở về
4. Vũng Tàu gợi nhớ về… Đà Nẵng
5. Yêu em, Đà Nẵng
6. Thả hồn về Đà Nẵng
7. Lê Minh Quốc với ký ức Đà Nẵng
8. Yêu em, Đà Nẵng
9. Yêu em, Đà Nẵng
10. Tập thơ mới của Lê Minh Quốc
11. Yêu em, Đà Nẵng
12. Yêu em, Đà Nẵng
13. Yêu em, Đà Nẵng
14. Phần hồn Đà Nẵng của Lê Minh Quốc
Tất cả các trang


Vũng Tàu gợi nhớ về… Đà Nẵng

PV: Là một nhà thơ anh đã đi nhiều nơi và đến nhiều chốn. Với Vũng Tàu, có để lại trong sáng tác của anh ấn tượng gì không?

L.M.Q: Mặc dù chưa có dịp đến Vũng Tàu nhiều lần, nhưng mỗi lần đến Vũng Tàu là tôi đều thấy khó ngủ. Tiếng sóng cứ bập bềnh. Giấc ngủ cứ lênh đênh. Những lúc như thế tôi có cảm giác là đang được trở về với quê nhà Đà Nẵng. Với tiếng sóng biển Mỹ Khê. Với đất trời thiên nhiên lồng lộng dễ gần gũi với thi ca. Những bài thơ tôi viết về biển Mỹ Khê nhưng thực chất bắt đầu từ cảm xúc của những lần đi nghỉ mát ở Vũng Tàu. Đi chung tập thể với cơ quan nên tôi ít có một khoảng thời gian cho riêng mình. Chỉ có những lúc thật khuya, một mình đi lang thang trên bãi biển thì tôi mới thật sự được sống trọn vẹn với Vũng Tàu, về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Biển nào cũng là biển. Nghe tiếng sóng là tôi nhớ về một mối tình đã xa. Xa từ phía Đà Nẵng. Và Vũng Tàu gợi nhớ để có những vần thơ:

người tình cũ đã có chồng tay bồng tay bế
 

xin nâng niu vệt son đỏ trên môi
 

bãi bờ Mỹ Khê từng đêm gió lộng
 

tâm hồn tôi ngu ngơ căng ra làm mặt trống
 

nghìn năm sóng vỗ âm vang

(Gửi Đà Nẵng)

Hoặc một mối tình khác trong lần đi nghỉ mát khác cũng tại Vũng Tàu. Đêm đó, tiếng sóng vỗ ầm ì trong khuya vắng, tôi chợt nhớ về Đà Nẵng:

nhắm mắt lại là tôi mơ thấy em

những hẹn hò sóng biển lênh đênh

cuộc tình của một thời ngây dại

có còn quay trở lại?

(Gửi Đà Nẵng)

Là chính được viết từ nỗi hoang mang khi được nghe điệp điệp trùng trùng Vũng Tàu sóng vỗ. Kỷ niệm đầu tiên trong đời được bước chân đến với Vũng Tàu cũng là lần đầu tiên lại ám ảnh về Đà Nẵng:

chưa về tắm biển quê hương

cùng tiếng sóng bóng trùng dương chập trùng

xa quê giấc ngủ lưng chừng

chợt nghe sóng dội tận cùng chiêm bao

Vì lẽ đó, tôi nhớ Vũng Tàu như nhớ về một cõi máu thịt trong tâm linh. Muôn đời bất biến.

P.V
(nguồn: báo Vũng Tàu chủ nhật ngày 23.6.1991)



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com