TÁC PHẨM - DƯ LUẬN Nhận định YỆU EM, ĐÀ NẴNG - 7. Lê Minh Quốc với ký ức Đà Nẵng

YỆU EM, ĐÀ NẴNG - 7. Lê Minh Quốc với ký ức Đà Nẵng

Mục lục
YỆU EM, ĐÀ NẴNG
1. Bến thơ sông Hàn
2. Yêu em, Đà Nẵng
3. Khi đứa con lưu lạc trở về
4. Vũng Tàu gợi nhớ về… Đà Nẵng
5. Yêu em, Đà Nẵng
6. Thả hồn về Đà Nẵng
7. Lê Minh Quốc với ký ức Đà Nẵng
8. Yêu em, Đà Nẵng
9. Yêu em, Đà Nẵng
10. Tập thơ mới của Lê Minh Quốc
11. Yêu em, Đà Nẵng
12. Yêu em, Đà Nẵng
13. Yêu em, Đà Nẵng
14. Phần hồn Đà Nẵng của Lê Minh Quốc
Tất cả các trang

Lê Minh Quốc với ký ức Đà Nẵng

Nhiều nhà thơ từ miền Trung vào Sài Gòn sau một thời gian cứ tưởng mình là nhà thơ Sài Gòn chứ không còn chút chi của miền Trung. Nhưng ngược lại, có những nhà thơ ở Đà Nẵng nhưng làm thơ cứ phiêu du như đang ở Sài Gòn. Riêng anh thế nào?

- Nhà thơ L.M.Q: Theo tôi, với thơ hay thì tính địa phương không còn quan trọng. Có ai đọc một bài thơ của Xuân Diệu, Huy Cận, Hàn Mặc Tử… mà hỏi xem các ông này quê ở mô đâu? Có khoảng cách chăng, tôi nghĩ TP.Hồ Chí Minh hay Hà Nội là hai trung tâm văn hóa lớn của cả nước nên những tác phẩm thơ công bố tại đây được nhiều người chú ý theo dõi hơn. Báo Đà Nẵng cũng là nơi giới thiệu nhiều thơ của các bạn thơ Đà Nẵng. Qua đây, tôi cũng biết đến và rất thích đọc thơ của các anh Nguyễn Nhã Tiên, Nguyễn Minh Khôi, Nguyễn Quân… và nhiều người khác. Những tác giả này cũng thường đăng ở các báo chí Sài Gòn nên cũng khá nhiều độc giả biết đến…

Anh có thể kể với bạn đọc Báo Đà Nẵng những kỷ niệm thân thương nhất của anh về thành phố này?

- Tôi nghĩ với mỗi con người thì ký ức về tuổi thơ là khó phai nhạt nhất. Cũng có thể nói đó là những hồi ức không thể nào quên. Vì thế nói về Đà Nẵng, tôi không thể nào nói hết những kỷ niệm nào là thân thương nhất của mình. Bởi hình như Đà Nẵng là nơi xâu chuỗi tất cả những ký ức đẹp nhất. Tôi cũng đã có hẳn một tập thơ tập trung những bài thơ viết về thành phố: “Yêu em, Đà Nẵng” (Nhà Xuất Bản Trẻ, 1999). Chỉ cần bước đi trong lòng Đà Nẵng thì bất kể con đường nào, con phố nào cũng đều có thể gợi nhắc những ngày tháng thân quen của tôi. Như một bà mẹ dù bị mù vẫn có thể nghe thấy tiếng những bước chân và vẫn ước đoán được đứa con của mình đang đi xa hay trở về. Đà Nẵng đối với tôi thân thương như vậy.

Anh nghĩ như thế nào về hiện tượng thơ trẻ?

 - Tôi nghĩ, mọi tìm kiếm thể nghiệm cho thơ đều đáng được khích lệ với những nhà thơ trẻ. Bản thân tôi cũng có nhiều tìm kiếm để biểu lộ được tâm trạng của mình. Tập thơ “Tôi vẽ mặt tôi” cũng nằm trong sự tìm kiếm ấy. Thơ Việt Nam nói về ẩn ức cá nhân chưa phải là nhiều lắm. Hiện thơ nhục thể, báo chí phản ánh nhiều trong thời gian gần đây đứng ở góc độ nào đó thì khá mới, nhưng về bản chất thì không lạ bởi trên thế giới nhiều nhà thơ nổi tiếng cũng đã viết rồi. Viết thế nào cho hay mới là vấn đề của các nhà thơ trẻ.

N.H.H. Minh (thực hiện)

(nguồn: Báo Đà Nẵng cuối tuần 8.4.2001)



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com