THƠ Thơ rời LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ - NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI

LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ - NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ
TỰ KIỂM CỦA NGƯỜI SẮP CÓ VỢ
RỦ TÔI ĐI NHẬU
TRÍCH TRONG SỔ TAY
SEN HỒNG
TẠ ƠN EM
BUÔN MA
VỊNH SÔNG TIỀN ĐƯỜNG
GIAO MÙA
GIẾT TÔI
VÔ NGÔN
LỨA ĐÔI
TRO TÀN
MỘT NGÀY
DẪN EM ĐI ĂN BÚN RIÊU
YÊU NGƯỜI
MƯA KHUYA
TƯỞNG NHỚ CỤ CAO VĂN LẦU
TƯỞNG NHỚ NAM CAO
NGHE EM HÁT CA CỔ
THƠ TẶNG CÁI NHÀ
NẮNG KHUYA
DUYÊN
NHẬT KÝ
NGÀY XUÂN UỐNG RƯỢU VỚI BẠN HIỀN
LỜI CHÀO CẦN THƠ
TƯỞNG NHỚ TÚ XƯƠNG
THƠ TẶNG TIẾNG GÀ
NẰNG MAI
MƯA TÌNH ÁI
XUÂN XANH
CHÂN MÂY
GIẤC MƠ
ĐẾM GIÓ
NGANG NGÕ NHÀ NGƯỜI
NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI
CON MẮT TÔI NHÌN
ĐI BỘ
XUÂN HÔNG
NÀNG
Tất cả các trang


NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI

Nằm trên một vạt cỏ xanh
Nghe con dế gáy vòng quanh chân trời
Lim dim mắt nhắm thảnh thơi
Tôi tan ra với đất trời thanh tân

Từ sợi tóc đến ngón chân
Từ từ thành khói dần dần thành mây
Tôi bay khỏi mặt đất này
Vào trong vũ trụ từ ngày khai thiên

Mới vừa hội ngộ thiên nhiên
Tôi không vướng víu lụy phiền nhân gian
Mặt trời như một khối vàng
Tôi ôm giữa ngực rộn ràng reo ca

Mặt trăng như đóa cúc hoa
Trong veo tinh khiết như là mắt ai
Còn tôi trong sạch như mây
Trong hư không gió thu phai vỗ về

Tâm linh sực tỉnh. Nhớ quê
Khi nghe tiếng dế gọi về gáy lên
Rùng mình đã chạm sương đêm
Ô hay địa đạo rộng thênh lạ lùng

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com