THƠ Thơ rời LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ

LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ
TỰ KIỂM CỦA NGƯỜI SẮP CÓ VỢ
RỦ TÔI ĐI NHẬU
TRÍCH TRONG SỔ TAY
SEN HỒNG
TẠ ƠN EM
BUÔN MA
VỊNH SÔNG TIỀN ĐƯỜNG
GIAO MÙA
GIẾT TÔI
VÔ NGÔN
LỨA ĐÔI
TRO TÀN
MỘT NGÀY
DẪN EM ĐI ĂN BÚN RIÊU
YÊU NGƯỜI
MƯA KHUYA
TƯỞNG NHỚ CỤ CAO VĂN LẦU
TƯỞNG NHỚ NAM CAO
NGHE EM HÁT CA CỔ
THƠ TẶNG CÁI NHÀ
NẮNG KHUYA
DUYÊN
NHẬT KÝ
NGÀY XUÂN UỐNG RƯỢU VỚI BẠN HIỀN
LỜI CHÀO CẦN THƠ
TƯỞNG NHỚ TÚ XƯƠNG
THƠ TẶNG TIẾNG GÀ
NẰNG MAI
MƯA TÌNH ÁI
XUÂN XANH
CHÂN MÂY
GIẤC MƠ
ĐẾM GIÓ
NGANG NGÕ NHÀ NGƯỜI
NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI
CON MẮT TÔI NHÌN
ĐI BỘ
XUÂN HÔNG
NÀNG
Tất cả các trang

 

nop-ve-q

Lời thưa,

Những bài thơ này đã in tản mác đâu đó trên báo, của những năm 2000. Chưa xếp vào tập thơ in riêng. Những dấu mực vẫn còn mờ nhạt trong sổ tay và ghi dấu những tháng ngày nhọc nhằn và ghẻ lạnh. Những buồn vui như khói nhạt lưng trời. Những câu thơ yêu dấu một đoạn đời. Đời ngắn và dài cũng đi qua. Chỉ còn lại những ngậm ngùi quên lãng. Thơ tặng cho một người và cũng là hai, ba người đang lãng đãng hiện hữu trong đời sống. Một đời sống không dành cho hạnh phúc gối chăn. Không dành cho "phía khói chiều ấm êm". Và đã quên...

LÊ MINH QUỐC

V.2912

TÌNH VẪN CŨ

Xa xăm điện thoại một, hai
Bốn, năm, sáu, bảy... chờ mai ngóng chiều
Tưởng rằng nỗi nhớ mọc rêu
Ngờ đâu nguyên vẹn màu yêu vẫn còn
Tưởng rằng chiều xuống héo hon
Ngờ đâu nắng đẹp tươi non bắt đầu
Mưa nguồn chớp biển tiễn nhau
Lúc quay lại vẫn ngọt ngào như xưa



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com