YÊU NGƯỜI
Thơm như kẹo ngọt là môi
Năm xưa em hát trên đồi mưa bay
Tôi như ngọn gió hao gầy
Thổi qua cơm áo từng ngày yêu em
Thơm như huyền thoại là đêm
Môi hôn bật máu lại quên yêu người
(There's nothing sweety as your lips
when you sang in the flying rain uphill once upon the time.
I was just a skinny wind that
blows thru normal living's needs to get to love you.
There's nothing fairy sweet as the night
when we bited our lips bloody from kisses, but then forgot how love is)
LÊ MINH QUỐC
< Lùi | Tiếp theo > |
---|