THƠ Thơ rời LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ - MƯA KHUYA

LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ - MƯA KHUYA

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: LỤC BÁT THƠ
TỰ KIỂM CỦA NGƯỜI SẮP CÓ VỢ
RỦ TÔI ĐI NHẬU
TRÍCH TRONG SỔ TAY
SEN HỒNG
TẠ ƠN EM
BUÔN MA
VỊNH SÔNG TIỀN ĐƯỜNG
GIAO MÙA
GIẾT TÔI
VÔ NGÔN
LỨA ĐÔI
TRO TÀN
MỘT NGÀY
DẪN EM ĐI ĂN BÚN RIÊU
YÊU NGƯỜI
MƯA KHUYA
TƯỞNG NHỚ CỤ CAO VĂN LẦU
TƯỞNG NHỚ NAM CAO
NGHE EM HÁT CA CỔ
THƠ TẶNG CÁI NHÀ
NẮNG KHUYA
DUYÊN
NHẬT KÝ
NGÀY XUÂN UỐNG RƯỢU VỚI BẠN HIỀN
LỜI CHÀO CẦN THƠ
TƯỞNG NHỚ TÚ XƯƠNG
THƠ TẶNG TIẾNG GÀ
NẰNG MAI
MƯA TÌNH ÁI
XUÂN XANH
CHÂN MÂY
GIẤC MƠ
ĐẾM GIÓ
NGANG NGÕ NHÀ NGƯỜI
NGHE TIẾNG DẾ Ở ĐỊA ĐẠO CỦ CHI
CON MẮT TÔI NHÌN
ĐI BỘ
XUÂN HÔNG
NÀNG
Tất cả các trang

MƯA KHUYA

Ồ mưa xuống lúc nửa khuya
Bỗng tôi tỉnh ngộ đầm đìa thịt da
Linh hồn nào mới đi qua
Bước chân sầm sập mái nhà sũng mưa

Hồng nhan đến tự ngàn xưa
Tôi làm sao biết đón đưa nàng về?
Giọt mưa rơi lọt cơn mê
Môi thơm dòng máu lạnh tê khóc òa

Đêm bao giờ mới đi qua?
Tôi đành phản bội bông hoa dậy thì
Kìa nàng mặt ngọc lưu ly
Tôi sần sượng tưởng ôm ghì lấy tôi

Sấm sét xé toạc vòm trời
Chiêm bao tơi tả đã đời thanh niên
Sao nàng mang lại ưu phiền
Bủa vây tôi giữa một miền âm dương?

Ồ mưa lăn lóc mặt đường
Nhịp thơ lộc cộc dọc đường còn xa
Linh hồn nào mới đi qua
Tôi vừa tỉnh ngộ chộ tà áo bay

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com