Lại một ngày. Xay lúa thì khỏi bồng em. Đã viết tin, bài thì không Nhật ký. Từng ngày, ngày nào cũng có chuyện để ghi. Thông tin đầy ắp ra thế kia. Nhưng rồi, có lúc lại không muốn ghi nữa. Chỉ sợ những thế sự trong ngày ùa vào trang viết, trước hết tâm hồn người viết lãnh đủ. Lãnh đủ sự cay cú. Hằn học. Tội quái gì phải làm tình làm tội lấy mình? Sáng nay thôi, chỉ cần lướt web sẽ có những chuyện thời sự khiến không thể không suy nghĩ:
Tại TP.HCM, sáng 16/11, thấy Long khóc không chịu ăn cơm, Nhờ bế cháu bé lên dọa nhưng tuột tay làm bé té xuống nền nhà. Thấy bé khóc thét, Nhờ lại dùng chân đạp mạnh lên ngực và bụng cháu. Cô ta bỏ đi vệ sinh và hơn 20 phút quay ra thì thấy cháu bé nằm bất động dưới nền nhà nên nhờ người chở đi cấp cứu nhưng Long đã tử vong.
Ngày 8/11, Công an tỉnh Sóc Trăng ra lệnh tạm giam Hoàng Thị Lệ Hằng về hành vi chứa mại dâm. Bị can 41 tuổi này là giáo viên tiểu học ở TP Sóc Trăng. Trước đó, trưa 2/11, cảnh sát kiểm tra nhà trọ trên đường Dương Minh Quang (Sóc Trăng) do Hằng làm chủ và phát hiện 2 đôi nam nữ có hành vi mua bán dâm.
Thêm 8 người bị giam oan ở Bắc Giang. Tám công dân này bị giam oan cùng thời điểm xảy ra vụ án Nguyễn Thanh Chấn năm 2003-2004. Một người đã chết trước khi được tuyên vô tội.
Mưa lũ vượt đỉnh lịch sử tràn về đã cuốn phăng nhiều chiếc cầu, giật sập hàng loạt nhà cửa, làm sạt lở tan hoang các tuyến đường trên Quốc lộ 1A, Quốc lộ 24 gây thiệt hại nặng nề cho Quảng Ngãi. Cơn bão vừa qua, Văn phòng thường trực Ban chỉ đạo phòng chống lụt bão trung ương nêu thiệt hại về người lên đến con số 24 (Quảng Nam: 2, Quảng Ngãi: 8, Bình Định: 12, Gia Lai: 1, Kon Tum: 1). Số người mất tích: 10 người (Quảng Nam: 1, Quảng Ngãi: 4, Bình Định: 2, Phú Yên: 1, Khánh Hòa: 1, Gia Lai: 1).
Tại cuộc họp với lãnh đạo các ngành liên quan ngày 17.11, ông Hồ Quốc Dũng - phó chủ tịch thường trực UBND tỉnh Bình Định - yêu cầu lãnh đạo Sở Nông nghiệp và phát triển nông thôn tham mưu gấp cho UBND tỉnh để kiến nghị sớm có một đánh giá khoa học về thực trạng lũ lụt miền Trung. Ông Dũng bức xúc: “Tôi xuống dưới dân, người ta nói họ sống cả ngàn đời, mưa thế này là không gì hết. Lâu nay mình sống ở quê mình biết, mưa 200 - 300mm là thường thôi. Nhưng những năm gần đây, ở miền Trung hễ có mưa là có lũ lớn và rất lớn. Do đó, Bộ Nông nghiệp và phát triển nông thôn phải tham gia để đánh giá vì sao chuyện đó xảy ra, chứ bây giờ chẳng ai nói được hết. Hễ có lũ lớn, ông thì đổ cho thủy điện, ông đổ cho thủy lợi, ông thì đổ mưa to, ông thì đổ do phá rừng, đủ thứ, cuối cùng không biết đổ đâu thì nói là do biến đổi khí hậu. Nếu cứ để thế này thì đời sống của người miền Trung ngàn đời nữa còn cơ cực, không cách chi mà ngóc đầu lên nổi”.
Không đọc nữa.
Thôi đi.
Mà những nhố nhăng, những cù nhầy, những buồn nôn nhan nhản trên mặt báo. Từng ngày, những thứ ấy ghim vào óc khiến một ngày mất vui. Đôi khi, nhắm mắt, bịt tai, ngậm miệng lại hay. Sống trong cõi riêng biệt của thú vui mà mình cảm nhận được sự hài lòng. Buổi sáng, bước ra sân nhìn xuống hồ cá thấy vui khi bèo đã xanh li ti, từng chấm xanh đang biếc. Bước xuống phố, một chỗ ngồi với phở. Trưa, về nhà ăn cơm và lăn dài trên gường với giấc ngủ không mộng mị. Chiều, lại đi đâu đó tìm món ăn mà mình ưa thích. Đời sống trôi qua nhẹ nhàng. Có thật vậy không? Thật ra, đó chỉ là sự ảo tưởng. Tự ru ngủ chính mình. Làm sao có thể thoát ra ngoài sự vận động của đời sống? thôi thì, hãy chọn lấy những mầm nhân ái đang có, đang xanh nhú chung quanh để yêu thêm cuộc đời, yêu thêm con người.
Mấy hôm nay nhẹ nhàng khi đọc những cảm nhận Nguyễn Nhật Ánh và tôi do NXB Trẻ tổ chức. Không ngờ những bài viết của các bạn sinh viên, học sinh lại chỉnh chu và giàu cảm xúc đến thế. Nhận xét, cảm nhận của nhà văn giống nhau ghê. Khi chọn ra 10 bài hay nhất, xếp theo thứ tự, nào ngờ lúc họp Ban Giám khảo thì y, Trần Quốc Toàn và Nguyễn Trí Công đều có “đáp án” giống hệt nhau. Đã chọn ra Giải Nhất, Nhì, Ba. Vậy là xong, không phải tranh luận nhiều. Kết quả sẽ công bố vào sáng ngày Chủ nhật 24.11.2013 tại Nhà văn hóa Thanh Niên. Y nhận lời làm MC cho chương trình này. Với bạn bè, chẳng gì phải nề hà. Lại đọc thông tin đạo diễn Việt Linh chuyển thể tiểu thuyết Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh của anh Ánh thành kịch bản phim điện ảnh. Chị nhận xét, tác phẩm này: “Hội đủ điều kiện đưa lên màn ảnh: cốt truyện khá ly kỳ, nhân vật lý thú, sâu sắc; không gian, không khí quyến rũ… Và chúng tôi tin đó sẽ là một phim hay”.
Vậy là vui quá.
Lại vui nữa, hôm qua, bạn thơ Đinh Thu Hiền cho biết: “Khoảng vài tháng nay, nhà thơ Thanh Tùng sức khỏe bắt đầu giảm sút. Do đó, cô con gái của nhà thơ muốn tổ chức bữa tiệc mừng sinh nhật và ra mắt tập thơ Thời Hoa Đỏ của Thanh Tùng. Tổ chức vào lúc 17g30 thứ Năm ngày 21.11.2013, tại Nhà hàng Đồng”. Y nhận lời làm MC của chương trình này nha. . Với bạn bè, chẳng gì phải nề hà. Ai cũng có một thời như Thanh Tùng viết:
Em hát một câu thơ cũ
Cái say mê một thời thiếu nữ
Mỗi mùa hoa đỏ về
Hoa như mưa rơi rơi
Cánh mỏng manh tan tác đỏ tươi
Như máu ứa một thời trai trẻ
Hoa như mưa rơi rơi
Như tháng ngày xưa ta dại khờ
Ta nhìn sâu vào mắt nhau
Mà thấy lòng đau xót
Trong câu thơ của em
Anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương tha thiết
Anh đâu buồn mà chỉ tiếc
Em không đi hết những ngày đắm say
Hoa cứ rơi ồn ào như tuổi trẻ
Không cho ai có thể lạnh tanh
Hoa đặt vào lòng chúng ta một vệt đỏ
Như vết xước của trái tim
Sau bài hát rồi em lặng im
Cái lặng im rực màu hoa đỏ
Anh biết mình vô nghĩa đi bên em
Sau bài hát rồi em như thể
Em của thời hoa đỏ ngày xưa
Nhạc sĩ Nguyễn Đình Bảng đã phổ nhạc. Trong đời thường, Thanh Tùng thân thiết với Lê Thiếu Nhơn. Cặp kè như hình với bóng. Một già một trẻ như cặp bài trùng.
Vì sao có những ngày không Nhật ký? Câu hỏi này đã trả lời phần trên rồi. Tuy nhiên, thỉnh thoảng bạn bè lại hỏi. Chẳng hạn, bạn thơ Trần Hoàng Nhân không chỉ hỏi mà còn cảm hứng viết bài thơ Những ngày không Nhật ký với lời ghi “Tặng anh Lê Minh Quốc và giải trình những ngày không nhật ký của anh”. Hai chữ "giải trình", thoáng đọc thấy buồn cười và tự nhiên bật lên tiếng cười. Bài thơ như sau:
Chân dung nhà thơ, nhà báo Trần Hoàng Nhân
Có những ngày đời ta không nhật ký
Là những ngày trống vắng của đời ta
Bạn bè ngậm cay, người tình nuốt đắng
Ngẫm lại mình còn nhiều nỗi xót xa
Mình đã vậy thì chẳng cần phải viết
Dù lời buồn căm giận thấu cô đơn
Ta ngồi vẽ mười ngón tay mình vậy
Thấy hay hay trên bảy giọt cầu vồng
Rồi lại nhật với từng hồi ký ấy
Gặp lung linh trên những sắc và không
Vui hớn hở nhưng chưa từng sát hại
Một cành hoa mê cỏ giữa cánh đồng...
Cám ơn Trần Hoàng Nhân. Chép lại như một lời chia sẻ chung với bạn bè. Những ngày này, lại bắt đầu với báo Xuân, báo Tết rồi. Vẫn chiều 30 Tết về quê. Lòng nôn nao với mùi Tết từ trong trí nhớ. Tết sắp rồi. Đã sắp Tết. Vui chưa Q ơi?
Thưa rằng, ngày lại đang vui
Thời gian sắc cỏ ngậm ngùi đã xa
Tôi đi trong cõi người ta
Bàn chân lại đếm đường xa nẻo gần
Ven trời rơi tiếng chim ngân
Xòe bàn tay đón một lần sẻ chia
Ngày xuân mùa Tết ô kìa
Cần chi tính toán nhân, chia đời mình
Lòng tôi - trang giấy trắng tinh
Mời em đặt một nụ tình thơm tho
Đời tôi - lửa giấu trong tro
Trang thơ ngày nọ hẹn hò xưa sau
L.M.Q
< Lùi | Tiếp theo > |
---|