Tập tùy bút ngẫu hứng phiêu bồng lan man bay bổng VE VÃN SÀI GÒN của Chị Đẹp đã tái bản và sáng nay chính thức phát hành. Ngay trang đầu tiên, có thêm dòng chữ "Tái bản lần thứ nhất". Vẫn mẫu bìa in lần đầu tiên. Sách ra mắt ngày thứ Bảy 22.6.2013, nay đã tái bản. Chứng tỏ bạn đọc quan tâm đến Ve vãn Sài Gòn.
Đó là một tin vui.
Bản in Ve vãn Sài Gòn tái bản lần thứ nhất
Vui bởi tìm niềm vui ngày càng khó. Thuở nhỏ, niềm vui đến dễ dàng. Cứ nhìn các đứa trẻ đang nô đùa, ta thấy chúng rất dễ cười. Tiếng cười trong vắt. Tâm hồn trong veo. Càng có tuổi, niềm vui càng hiếm hoi. Những cuộc nhậu đã khác trước. Không còn hào phóng nâng ly. Uống cạn sông dài. Uống mòn bóng đêm. Cao hứng ném ly tan tành xuống chín tầng địa ngục. Hào sảng ném ảo tưởng lên tận mây xanh. Tiếng cười rổn rảng. Nay đã khác. Đã không thể bù khú từ ngày dài đến mút đêm sâu. Đã chán thì về. Phải về. Online. Đọc. Viết. Vui nhiều hơn chứ?
Những câu chuyện bên bàn nhậu giết thời gian đã chán. Đã ngán. “Bạn bè ngồi quanh tuốt sáng giáo gươm” (T.C.S). Có dịp là sẵn sàng. Không ghê tay. Dù trước đó vẫn cười nói hân hoan. Cụng ly hoan hỉ. Cuộc vui diễn ra e dè, cảnh giác khiến khó có thể vui. Cảm xúc bị ám sát từng giây phút. Chỉ mong thời gian qua vội. Phải về. Trên đường về có thói quen tạt vào quán nào đó. Lót dạ. Đi nhậu cũng mệt. Mệt nhất chẳng biết ăn món gì. Riết đâm ra sợ cách chế biến của các nhà hàng. Ai dám quả quyết không có chất này chất nọ? Thỉnh thoảng nghe người thốt lên não nùng: “Thời buổi này ra quán chẳng biết ăn gì”. Đúng thật, có những trưa, trong túi có tiền nhưng chẳng thể tìm ra quán ăn nào ưng ý. Cuối cùng, về nhà nấu tô mì cho qua bữa. Chẳng biết ăn gì. Vì thế, có người bạn của y đã tự trồng rau sạch, tự tăng gia sản xuất. Vậy an toàn quá còn gì? Quá an toàn nhưng lại thăng thiên bởi tai nạn giao thông. Thế đấy. Chẳng thể biết trước điều gì. “Từng ngày đảo điên, giết chết linh hồn” (T.C.S). Đừng ngạc nhiên điều gì. Cứ thế,"đời sống trôi hoài không nghỉ ngơi, đời sống kéo dài cõi trần ai..." (P.D). Hết một đời.
Trước đây, một hãng bia nọ có câu slogan cực nhảm nhí: “Xong việc rồi, bia thôi”. Giờ vào quán nhậu, đã thấy có khá nhiều loại bia mới được tiếp thị. Các em đẹp như mơ, xinh như mộng. Ngon như kén, béo như nhộng. Cầm lòng không đặng. Uống thử ủng hộ. Bẵng một thời gian sau, vào quán, không thấy loại bia đó nữa. Đã mất hút con mẹ hàng lươn. Lần nọ ăn lẫu dê ở quán nhậu bình dân ở L.V.S. Thấy la liệt các hủ rượu khác nhau. Rượu thuốc. Ngâm đủ thứ hằm bà lằn. Tạp pín lù. Giá tiền cũng khác nhau. Tưởng tiền nào của nấy. Nhầm. Lúc khuya lắc khuya lơ, một chiếc xe ba gác đậu cái xịch trước quán, gã trung niên xách vào mấy can rượu hai mươi lít, trông bẩn thỉu, lần lượt đổ đầy các hủ rượu. Hủ nào cũng như hủ nào.
Thì ra thế.
Đi nhậu mệt, đi đám cưới cũng mệt. Mệt giờ cao su. Mệt ngồi cạnh người không quen. Phải nói, phải nghe những câu xã giao lằng nhằng. Lằng nhằng như những cú điện thoại mở đầu bằng câu “dạo này anh/ em khỏe không?”. Khỏe thì đã sao? Không khỏe thì có giúp được gì? Mệt ngồi cạnh người lịch sự quá đáng, thọc đũa gắp cho người này người kia. Tởm thật. Mệt không biết phải ăn món gì. Cũng chừng đó món. Tiệc cưới nào cũng những món đó. Mệt nhất ngồi trong phòng kín mà âm thanh lại quá cỡ thợ mộc. Điếc cả tai. Ù cả óc. Chẳng thể chuyện trò gì nổi. Cứ như tra tấn. Thế mà phải đi. Bạn bè với nhau cũng vậy. Phải đi. Bạn từ thời cởi truồng tắm mưa đã xa lâu lắm rồi, không còn nhớ tên quên cả mặt nhưng lẽ nào từ chối bởi đã gắn bó một thời trai trẻ. Ngồi với nhau, chẳng biết nói gì. Mỗi người đã một đời sống khác. Mối quan tâm khác. Câu chuyện quanh bàn nhậu đông người, nói cười rôm rả mà chẳng một nội dung gì. Cái sự vui vẻ tình cảm trong đám đông của cuộc nhậu chẳng nói lên một điều gì. Chẳng đáng tin cậy.
Chiều nay lại mưa. Rồi nắng. Đang vui nên lục tập thơ cũ, đọc lại một bài thơ của Bùi Giáng. Đọc bởi trung niên thi sĩ dân Quảng Nam nhưng tính cách lại rất Sài Gòn.
Nắng Sàigòn nắng Sàigòn
Nắng tuôn Chợ Lớn mắt tròn chị em
Mưa tuôn chợ nhỏ môi mềm
Giọt gieo đủng đỉnh đầu thềm cuối sân
Nắng mưa phố chợ về gần
Tóc mây nón úp mộng tần ngần xoay
Nắng vàng rộng ngực gầy vai
Nở nang vóc liễu sương cài hình dong
Chân mây réo rắt đèo bòng
O bồng gió giục ngược dòng nắng tuôn
Tập tùy bút ngẫu hứng phiêu bồng lan man bay bổng VE VÃN SÀI GÒN của Chị Đẹp đã tái bản và sáng nay chính thức phát hành. Lại nhận comment Nhật ký ngày 5.8.3013 của em Quynhphuong: "Học sinh cấp 3 - tụi cháu đọc cuốn sách này được chưa chú? Sáng cháu tìm nhà sách nhỏ ở đây không thấy, chiều nay cháu mới nhờ người thân Sài Gòn mua gửi về giúp 5 cuốn - luôn tiện tặng cho mấy bạn của cháu".
Đó là tin vui.
L.M.Q
Đọc thêm:
Cảm nhận của Lê Minh Quốc về VE VÃN SÀI GÒN:
LÊ MINH QUỐC: NHẬT KÝ 19.6.2013
< Lùi | Tiếp theo > |
---|