Nhớ thầy dạy môn địa lý
Nhớ thầy dạy môn địa lý
thử tượng tượng một sớm mai thức dậy
tôi hóa thành dòng sông
chảy biếc xanh
qua ngôi trường của ngày tuổi nhỏ
nếu bạn tĩnh tâm ngồi lật từng trang vở
sẽ gặp tôi chạy trên thảo nguyên mênh mông
có vó ngựa lang thang của chàng du mục hát rong
qua những vùng đại lý
sẽ thấy tôi ngồi trên cây đu đưa như khỉ
hòn đảo mà ngày xưa chàng An Tiêm
đã từng phiêu dạt...
sẽ gặp tôi hằng đêm hồn nhiên treo tiếng hát
trong mỗi giấc mơ
điểm mười là cây gậy chống bên quả trứng tròn vo
điểm tám nằm nghiêng giống như kính cận
tôi lớn lên trở thành người lương thiện
ước mơ được đi hết quả địa cầu
tấm bảng đen viên phấn trắng hằn sâu
trong chiều dài ký ức
tưởng tượng sớm mai của một ngày đẹp nhất
tôi được quay về dưới mái trường xưa
mặn môi nước mắt như mưa
ơn thầy tôi vọng lời thưa...
một đời.
LÊ MINH QUỐC
< Lùi | Tiếp theo > |
---|