THƠ Thơ rời LÊ MINH QUỐC: GÓP NHẶT DỌC ĐƯỜNG - Nhớ thầy dạy môn địa lý

LÊ MINH QUỐC: GÓP NHẶT DỌC ĐƯỜNG - Nhớ thầy dạy môn địa lý

Mục lục
LÊ MINH QUỐC: GÓP NHẶT DỌC ĐƯỜNG
Nhớ thầy dạy môn địa lý
Tìm lại ngày vui
Giao mùa
Giấc mơ phố xá
Xuân an may
Tuổi thơ
Tết về Đà Nẵng
Thơ tình tháng giêng
Xuân còn xanh
Đi tìm hoa cúc
Tiếng chim Nguyên đán
Tìm qua điện thoại
Ám ảnh
Về quê ăn tết (II)
Xuân của trai tơ
Ngẫu hứng đèo Le
Ngày mẹ về Đà Nẵng
Quê nhà
Dặn dò
Tặng một người
Tứ tuyệt
Mẹ về quê chồng
Tỏ tình với mây trời
Đàn ông đi chợ tết
Đợi Tết
Một ngày bất hạnh
Thư gửi quê nhà
Tết của tuổi thơ
Mẹ tôi
Đáng sợ không ?
Nỗi lòng của chàng Werthers
Xa Vinh
Ca ngợi niềm vui
Vẫn còn có mẹ
Hà Nội của thơ
Em giấu nơi nào?
Sợi tình
Lớp học đêm Idicaf
Con mắt tôi nhìn
Không đề
Tình xanh
Tất cả các trang

Nhớ thầy dạy môn địa lý


Nhớ thầy dạy môn địa lý

thử tượng tượng một sớm mai thức dậy

tôi hóa thành dòng sông

chảy biếc xanh

qua ngôi trường của ngày tuổi nhỏ

nếu bạn tĩnh tâm ngồi lật từng trang vở

sẽ gặp tôi chạy trên thảo nguyên mênh mông

có vó ngựa lang thang của chàng du mục hát rong

qua những vùng đại lý

sẽ thấy tôi ngồi trên cây đu đưa như khỉ

hòn đảo mà ngày xưa chàng An Tiêm

đã từng phiêu dạt...

sẽ gặp tôi hằng đêm hồn nhiên treo tiếng hát

trong mỗi giấc mơ

điểm mười là cây gậy chống bên quả trứng tròn vo

điểm tám nằm nghiêng giống như kính cận

tôi lớn lên trở thành người lương thiện

ước mơ được đi hết quả địa cầu

tấm bảng đen viên phấn trắng hằn sâu

trong chiều dài ký ức

tưởng tượng sớm mai của một ngày đẹp nhất

tôi được quay về dưới mái trường xưa

mặn môi nước mắt như mưa

ơn thầy tôi vọng lời thưa...

một đời.

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com