Nhật ký thơ viết ở chiến trường K của Lê Minh Quốc
Sau khung cửa hẹp là bài thơ dài, tôi viết xong vào ngày 15.6.1980 trong nhũng ngày sốt rét ở Choams're và Anlungveng. Thời đó, thơ viết nhiều, như viết nhật ký, sau mất mát hết. Nay đọc lại và thương thời tuổi trẻ của mình, thế hệ của mình.
Những ký ức của ngày tháng đó vẫn như sóng dội trong lòng...
L.M.Q
XI.2012
Lê Thị Ái - Lê Minh Quốc (ảnh chụp tại Đà Nẳng thập niên 1960)
Cùng một chủ đề:
Nhà thơ Lê Minh Quốc: “Người đẹp phát ra thơ tôi”
"Dẫu là người giàu tưởng tượng, nhưng tôi cũng không thể nghĩ rằng, một ngày kia thức dậy, ta thấy trên mặt đất này không còn… phụ nữ! Điều đó sẽ là một sự tuyệt vọng khốn cùng, sự bất hạnh khủng khiếp nhất của các đấng mày râu. Phụ nữ ư? Đó là một “sinh vật” duy nhất có phép nhiệm mầu đem lại cho tôi sự sống và “cái chết”. Trong thơ tôi, từ nhiều năm nay khi nghĩ về họ luôn là một sự cay đắng đến bẽ bàng: “em dũng mãnh uy quyền như con hổ / ngấu nghiến cắn tôi / tâm linh thi sĩ rách tả tơi / đang gào lên sự chết….” (1994); luôn là một sự đau đớn của một kẻ thua cuộc: “Chung chạ với em như ve vuốt hoa hồng / Đau buốt bàn tay mới hay gai nhọn / Tôi tự do bật tiếng yêu em / Là khởi đầu một hành trình chạy trốn” (1995)…. Dù biết thế, tôi vẫn còn mê mải lao vào những cuộc tình không hẹn trước. Và chính họ - những nhan sắc của dục vọng đã là nguồn cảm hứng muôn đời, muôn kiếp để tôi phát tiết ra thơ.
Hoàng Nhân (thực hiện)
(nguồn: Báo Thể thao & văn hóa 8.3.2008)
21/08/2012 20:54
Lê Minh Quốc hồn nhiên xếp lại trang đời
TTO - Lê Minh Quốc là con người "giàu" sự hồn nhiên. Hồn nhiên trong cách nghĩ, hồn nhiên trong cách yêu và ghét, hồn nhiên với hạnh phúc lẫn nỗi đau, hồn nhiên cả trong những toan tính và dự cảm…
Nhà thơ Lê Minh Quốc
Điều tất nhiên, anh cũng rất hồn nhiên khi đắm chìm trong thế giới ngôn ngữ của mình, cái thế giới "máu đã chảy cuồn cuộn ở trong thơ", để chiêm nghiệm, để sắp xếp lại trang đời mà có lúc tưởng chừng "đã thất lạc lâu rồi".
Cũng chính sự hồn nhiên không thể thiếu của thi sĩ đã giúp Lê Minh Quốc tạo lập được giọng thơ nhất quán, cuồn cuộn phiêu bồng và liên tưởng đa chiều…
PHAN HOÀNG
Lời thưa,
Những bài thơ này đã in tản mác đâu đó trên báo, của những năm 2000. Chưa xếp vào tập thơ in riêng. Những dấu mực vẫn còn mờ nhạt trong sổ tay và ghi dấu những tháng ngày nhọc nhằn và ghẻ lạnh. Những buồn vui như khói nhạt lưng trời. Những câu thơ yêu dấu một đoạn đời. Đời ngắn và dài cũng đi qua. Chỉ còn lại những ngậm ngùi quên lãng. Thơ tặng cho một người và cũng là hai, ba người đang lãng đãng hiện hữu trong đời sống. Một đời sống không dành cho hạnh phúc gối chăn. Không dành cho "phía khói chiều ấm êm". Và đã quên...
LÊ MINH QUỐC
V.2912
Trang 35 trong tổng số 35