Trong đời, hầu như bất kỳ người đàn ông nào cũng có một (hoặc nhiều người đàn bà), ở phía sau và lặng lẽ. Họ không xuất hiện thường xuyên với chồng nơi bá quan văn võ, nếu có cũng đóng một vai trò nhún mình và gần như không nhất thiết phải khẳng định gì về sự có mặt. “Thuận vợ thuận chồng, tát biển đông cũng cạn”. Điều này lúc nào cũng không sai. Suy nghĩ ấy trúng chóc và trở thành câu nằm lòng của nhiều đôi lứa.
Đọc lại những tự sự, tự truyện hoặc nghe tâm sự của những người ít nhiều có tăm tiếng trong xã hội, khi nói đến sự thành công, bao giờ người đàn ông cũng tung hô, ca ngợi người vợ của cái thuở hàn vi, từ tay trắng làm nên sự nghiệp. Hầu như đây đã là một “công thức” chung. Đố ai có thể nói chệch đi.
Đàn ông khôn ngoan là thế. Họ luôn hiểu rằng, phải “trong ấm ngoài êm” thì mới có thể phiêu du ngoài đại dương và đối mặt với biết bao sóng gió cuộc đời.
Đàn bà cũng khôn ngoan là thế. Muốn gì thì muốn, làm gì thì làm, chỗ khuất mắt khuất mặt sao cũng được chứ nơi chốn “quan trên trông xuống, người ta trông vào” thì người chồng phải ghi nhận vai trò của họ.
Thế thì, khi bước ngoài xã hội cho dù người đàn bà của mình không đóng góp được gì cho sự thăng tiến nhưng họ cũng phải ca ngợi? Hiểu như thế là chưa thấu đáo ngọn nguồn. Tôi đố người đàn ông nào bước ra đường có thể ưỡn ngực phía trước, ngước mặt lên trời một cách hùng dũng nếu không có “hậu phương” vững chãi phía sau của riêng mình. Người đàn bà ấy dù không làm ra tiền như mình, không học thức như mình, không năng động, lịch lãm, trẻ trung như mình v.v… và v.v… nhưng họ lại đóng góp vai trò rất lớn nhằm tạo cho ta sự tự tin ấy.
Thử hỏi, ai chăm sóc con? Ai bưng cơm nước rót? Ai chở che khi ấm lạnh? Ai vỗ về khi ta vấp ngã, thất bại trong thương trường? Và ai là người hiểu ta nhất, chỉ cần ta thở dài là người ấy đã hiểu ta muốn gì? Chỉ chừng đó thôi, ta thấy người đàn bà ấy đóng vai trò quan trọng như thế nào? Dù quan trọng nhưng với người đàn ông vẫn chưa đủ, nếu người đàn bà ấy không thể chia sẻ với họ về chuyên môn, về sự tính toán trong công việc hằng ngày, thậm chí cả chuyện gối chăn…
Do đó, ta đừng ngạc nhiên khi thấy, phía sau người đàn bà ấy lại là… người đàn bà khác nữa. Oái ăm không? Chẳng oái ăm gì cả bởi đã có những trường hợp tương tự xẩy ra với nhiều người đàn ông thành đạt.
Có những người đàn bà khi biết chuyện “động trời” này, bèn tìm mọi cách để cắt đứt mối quan hệ của chồng với người “lén lút” phía sau. Có những người đàn bà chấp nhận miển là chồng không có “âm mưu” ruồng rẫy mình hoặc chia sớt tài sản cho kẻ khác. Chị bạn tôi, không đẹp lắm, chỉ dễ nhìn mà cũng chẳng tài giỏi gì nhưng suốt mấy chục năm trời vẫn giữ được người chồng giỏi giang, và rất đỗi… trăng hoa. Nhìn vào ai cũng thấy gia đình chị hạnh phúc khiến nhiều nhiều người thèm thuồng. Mà hạnh phúc thật, chứ chẳng hề phải đóng kịch che mắt thiên hạ. Bí quyết gì vậy? Chị bảo: “Ông nhà tôi đẹp trai, giàu có, có địa vị trong xã hội nên nhiều cô mê cũng phải thôi. Tôi chỉ nghĩ đơn giản cho nó nhẹ đầu, khi anh ấy về nhà là chồng tôi, của tôi; còn khi ra ngoài đường thì tùy anh ấy suy nghĩ mà có cách ứng xử cho phù hợp. Nghĩ thế, tôi lẳng lặng làm tròn nhiệm vụ của người vợ, người mẹ. Ông nhà tôi chê trách vào đâu?”.
Đúng! Chê trách vào đâu? Chính thái độ ấy đã khiến người chồng phải suy nghĩ, cân nhắc khi có một mối quan hệ mới; hoặc nếu có, cũng phải giữ chừng mực cần thiết bởi ít có người đàn ông nào ngu ngốc đánh đổi mái ấm cho một nhan sắc chỉ mới thoáng qua. Trong tình còn có cả nghĩa. Trong quan hệ vợ chồng còn là ràng buộc, đánh giá của cộng đồng. Người đàn ông khôn ngoan luôn nghĩ đến điều cốt lõi đó.
Tôi lại có chị bạn, bây giờ “đi thì cũng dở, ở không xong” bởi lúc biết có người đàn bà lấp ló phía sau lưng chồng, chị đã chau mày nghiến răng làm cho ra mọi nhẽ, cho đã nư, đã giận. Cuối cùng kết quả là gì? Là anh bạn tôi xấu hổ với đồng nghiệp, mắc cỡ với con và phải chọn cho mình một hướng đi khác.
Hướng đi về nhà chăng? Không, anh ấy đi qua một nhà khác.
Có thể khẳng định rằng, vai trò người đàn bà sau lưng người đàn ông lúc nào cũng có. Mà sự thành đạt có đến và ở lại lâu dài hay không còn tùy thuộc rất nhiều vào bản lĩnh của người đàn bà. Cũng trong một tình huống, với người này có thể giết chết chuột vẫn giữ được cái bình quý; với người kia lại là vỡ toang cái bình mà mình nâng niu gìn giữ bấy lâu, còn con chuột nhắt lại sổng mất! Thậm chí, lại có thể cái bình quý tự nguyện “lăn” theo con chuột, nếu người đàn bà không có cách ứng xử hợp lý.
Nói như thế, để thấy rằng, trong mối quan hệ vợ chồng thì bản lĩnh của người vợ đóng vai trò quan trọng cho sự thăng tiến, thành đạt của người đối ngẫu.
L.M.Q
(nguồn: Tạp chí Thế giới phụ nữ 1.4.2013)
< Lùi | Tiếp theo > |
---|