Đang ngủ, giật mình tỉnh giấc, sực nhớ phải viết thông báo cho cuộc thi facebook, phải viết lời tựa cho tập thơ tuyển từ cuộc thi này. Bạn thơ Phạm Sỹ Sáu cho biết đã biên tập xong bản thảo. Bèn dậy luôn. Viết cho xong.Thức dậy sớm, nghe tiếng gà từ hàng xóm vọng sang. Yên ả và thanh bình lạ thường. Chiều nay, sẽ vẫn là cái mặt cũ khi ngồi bên bạn bè cũ. Có như thế mới yên tâm ngồi lai rai những sợi men lãng đãng rơi tuột qua cuống họng để thơm tho một chút men và sẽ hôn khuôn mặt của một người trước lúc đi xa. Câu thơ của Trần Dạ Từ:
Lần dầu ta ghé môi hôn
Bỗng con ve nhỏ hết hồn kêu vang
Vườn xanh, cỏ biếc, trưa vàng
Nghìn cây phượng Vỹ huy hoàng trổ bông
Thuở mới lớn, y thích. Lớn hơn một chút, thấy câu thơ Nguyễn Tất Nhiên mới là dữ dội:
Hôn rách mặt mà sao vẫn còn nghi ngại
Nhớ điên đầu sao cứ sợ chia tan
Có những câu thơ, ai viết cũng được. Câu thơ này mới là Nguyễn Tất Nhiên:
Bàn chân Nam Định rất chiêm bao
Trời cho đó chứ. Đời thơ mấy ai được trời cho những câu thơ ma mị, quỷ ám như thế? Tương tự có thể kể đến "Cọng buồn cỏ khô" của Trịnh Công Sơn; " áo dài đùa trong tiếng cười "của Phạm Duy...
Trưa đang ngủ, một cú điện thoại từ báo TN gọi đến phỏng vấn. Đã hơn hai giờ chiều. Thức giấc luôn. Nhìn qua cửa sổ thấy mưa. Mưa là mưa. Chợt bần thần nhìn thấy trên mặt bàn làm việc là những quyển sách mới của bạn bè vừa gửi tặng như Phong cách nghệ thuật thơ Huy Cận qua Lửa Thiêng (TS Nguyễn Thị Kim Ửng), Cái đầu siêu định vị (Bích Ngân), Cà phê và quán vắng (Anh Thư)… Nhìn sách mới của bạn lại nhớ đến sách của mình. Nhớ ơi là nhớ cái năm 30 tuổi, mừng sinh nhật bằng tập thơ Trong cõi chiêm bao. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cho chụp bức tranh làm bìa. Thời đó, ông mới bắt đầu vẽ tranh. Chẳng biết bức sơn dầu này, nay ai sở hữu? Bạn Điêu Quốc Việt làm giúp bìa. Anh Nguyễn Thái Dương cùng y chọn bài, lo giúp luôn cái vụ nhà in ở Khăn Quàng Đỏ. Từ sự lo lắng ấy nên y mới có bài thơ này in trong tập này:
TƯỞNG TƯỢNG
(Tặng Nguyễn Thái Dương)
Nếu trúng số độc đắc thì tôi sẽ in thơ
Một tập thơ mỏng manh như lá cỏ
Tặng những người đang yêu, tôi không hề mắc cỡ
Tập thơ hiền lành như chính bản thân tôi
Anh có thể đọc thơ khi ngồi ngóng mưa rơi
Sẽ thấy tôi lạnh run nhưng cũng cười ngỗ ngáo
Chị có thể đọc thơ khi ngoài kia giông bão
Sẽ thấy tôi nhen ngọn lửa nhỏ nhoi…
Tập thơ dịu dàng như chính bản thân tôi
Tôi sẽ cho in nếu rủi ro trúng số
Thời buổi này gạo châu củi quế
Ai dám đành lòng thách đố với thơ ca?
Nói đùa chơi ngẫu hứng với ba hoa
Em đừng trách tôi - cái thằng ngớ ngẩn
Ba mươi tuổi ở nhà thuê, áo cơm còn lận đận
Sao cứ đánh đu cùng vần điệu của thơ?
Có kẻ một đời chỉ dám ước mơ
Được một lần trúng vào lô độc đắc
Để mua lại những gì trôi tuột mất
Kể cả lương tâm đã bán ở chợ đời
Có người dậm chân thất vọng gọi trời ơi
Nếu trúng số một lần thôi tôi sẽ…
(Hứa hẹn làm chi sự đời đâu phải dễ
Chúng ta đang mơ những ảo-tưởng-ngoài-tầm)
Thơ thời buổi này rẻ rúng nếu đem cân
Một ký thơ có bằng nửa cân thịt sống?
Dù biết vậy nhưng tôi còn mơ mộng
Nếu trúng số thì… tôi cũng sẽ in thơ
(1988)
Thời đó tập thơ in ra, báo chí quảng bá, giới thiệu nhiều. Nay chẳng ai buồn ngó ngàng đến. Xu thế chung là thế. Thể loại thơ đã chết trong lòng bạn đọc chăng? Đã từ lâu, dù có điều kiện nhưng y đã hết hào hứng in thơ nữa. Lật quyển sách của Kim Ửng, đọc loáng thoáng và dừng lâu ở câu này: “Nhà thơ đúng là kẻ trộm lửa thiêng” (ám chỉ vị thần Prométhée trong thần thoại Hy Lạp đã ăn trộm lửa thiêng của thần Zeus để tặng cho loài người). Rimbaud gắn sứ mệnh của nhà thơ với câu chuyện đi tìm lửa, tương tự như câu chuyện của thần Prométhée” (tr. 93).
Thơ hiện đại của chúng ta có còn lửa? Hay chỉ là những tro tàn bay tả tơi trên lớp sóng của thời gian? Tự nhiên lại nhớ đến tin nhắn của Đoàn Tuấn, hôm qua:
Qua thăm Chị Đẹp tình cờ
Hỏi xem MÙA TRỨNG bao giờ RỤNG xong?
Sài Gòn mùa trứng trụng là tập tùy bút thứ ba của Chị Đẹp. Đã viết xong. Có thể sẽ ra mắt vào cuối năm này. Vẫn bạn bè cũ xắn tay áo vào. Mỗi người một tay. Hy vọng mọi việc đúng kế hoạch. Từ Cà Mau, Huỳnh Thúy Kiều đã gửi mắm linh. Trần Hoàng Nhân cho biết đã có người đòi mua đúng 100 quyển Ve vãn sài Gòn của Chị Đẹp.
Ngoài trời đã thôi mưa. Thôi, tập trung làm việc đi.
L.M.Q
< Lùi | Tiếp theo > |
---|