Trong các cuộc vui, khi đã có chút men say ngất ngưởng, cánh đàn ông thường bàn đến nhiều chuyện “cà kê dê ngỗng”, trong đó không thể thiếu món “bản lĩnh đàn ông”. Bất kỳ ai, lúc ấy cũng đều vỗ ngực tự cho mình “trên cả tuyệt vời”, “trăm trận trăm thắng”, “trường kỳ tri mã lực”…
Tất nhiên, chẳng ai dại dột thú nhận mình đang âu lo bởi “trên bảo dưới không nghe” mặc dù thực tế là có lúc mới vừa “xông trận”, khối người đã “khóc ngoài quan ải”. Song, nếu thật sự là “về hưu” sớm, họ cũng giấu béng trong tận đáy lòng. “Sống để dạ, chết mang theo”, đừng hòng họ tiết lộ.
Dù giấu kín với thiên hạ, thế nhưng không thể “qua mặt” được người đầu ấp tay gối.
Trên đời có những nỗi khổ, ta có thể thầm thì với người khác vì mong tìm được lời sẻ chia, an ủi, giúp đỡ. Còn chuyện này lại khác, rất khác. Ngay cả vợ chồng, đã từng hiểu nhau đến tận chân tơ kẽ tóc, vậy mà nhiều người vẫn không dám thổ lộ. Anh bạn tôi có một chiêu rất “độc”, thỉnh thoảng mỗi chiều bước vào nhà, anh đã xoa dầu xanh, dầu nóng rồi ho sù sụ như người cảm gió. Đấy là cái cớ để anh trốn tránh “nghĩa vụ”. Cô vợ thương quá, tưởng thật, “thưởng” cho chồng một giấc ngon lành cho tới sáng!
Lại có người thường mượn bia rượu, bù khú với bè bạn đến say bã người mới vác xác về nhà. Có người viện cớ bù đầu công việc làm ăn, tính toán kinh doanh v.v.. Một đôi lần có thể châm chước, chứ lặp đi lặp lại nhiều lần, có tính “quy luật” thì chẳng cô vợ nào chấp nhận. Thế liệu có nên “tự thú trước bình minh” hay không?
Các nhà tâm lý từ Đông sang Tây đều có lời khuyên giống hệt nhau, đại khái, người bạn tình lúc ấy phải tỏ ra có thái độ khoan dung và cảm thông. Dại dột nhất là những ai tỏ thái độ chê bai, cau có, càu nhàu. Dù không nói ra, chỉ tỏ ý không hài lòng cũng khiến người đàn ông tự ái dồn dập. Sau những lần “sa cơ thất thế”, có chàng bèn phòng thủ mọi lúc mọi nơi, bất hợp tác một cách cứng đầu cứ như đứa trẻ dù được dụ dỗ, hứa hẹn cho món quà nhưng vẫn quyết không thèm. Lại có người “tầm sư học đạo”, hễ nghe bạn bè giới thiệu phương pháp này, chỉ cho loại thuốc kia là vội vã tin theo. Những biện pháp ấy có cải thiện được tình hình gì không? Chẳng ai có thể biết, ngoài “đương sự”!
Đâu riêng gì cánh mày râu, ngay cả yểu điệu thục nữ cũng vậy thôi. Có người ngao ngán chuyện “xông pha chiến trận”, một phần do sức khỏe, tuổi tác những cũng có thể do áp lực công việc “nuôi chồng khỏe, dạy con ngoan” mỗi ngày. Rõ ràng, chuyện “về hưu” sớm không là “độc quyền” của một giới tính nào. Không phải ngẫu nhiên, ca dao Việt Nam có câu hài hước, vui nhộn:
Gái đâu có gái lạ lùng
Chồng chẳng nằm cùng, nổi giận đùng đùng ném chó xuống ao
Chẳng lạ lùng gì đâu. Bình thường thôi. Chuyện chăn gối, nghĩ cho cùng cũng là một trong những nghệ thuật nuôi dưỡng tình yêu. Nhưng đời sống vợ chồng gắn bó, ràng buộc, ăn đời ở kiếp bằng nhiều mối quan hệ chứ nào riêng “chuyện đó”. Vì thế, sự cảm thông trong trường hợp này hết sức cần thiết.
Đôi khi có những “ca” cũng lạ lắm, không phải do họ “chưa đến chợ đã hết vốn” mà chính từ phía đối tác. Có những người hễ xung trận với người nhà, lúc nào cũng “giương cờ trắng đầu hàng” thảm hại nhưng với “đối tác ngoài luồng” thì hùng hổ chẳng khác nào Kinh Kha sang Tần! Oai phong lắm. Lẫm liệt lắm. Nguyên cớ tại làm sao? Cả trăm người như một, đều có câu trả lời chung như sau, cái gì đã trở thành thói quen, đơn điệu ắt dẫn đến sự nhàm chán, hết hứng thú. Còn gì hấp dẫn, háo hức khi chưa lao ra chiến trường đã hình dung ra các động thái “tác chiến” của “địch thủ”? Nói hoạch toẹt ra, chẳng phải “vạch áo cho người xem lưng” mà thật ra, cũng là kinh nghiệm cần thiết cho nữ giới. Bản thân người phụ nữ đừng nghĩ rằng, chàng là của mình nên mình có quyền không cần phải chăm chuốt nhan sắc, hương vị lúc “xông trận”. Ủa? Vậy cánh mày râu thì sao? Cũng vậy thôi. Điều này có nghĩa, cả hai luôn ý thức “tự làm mới” để hấp dẫn lẫn nhau.
Chuyện tế nhị này muôn màu muôn vẻ, chẳng ai có thể khuyên ai một cách chính xác nếu không phải là người trong cuộc. Cách tốt nhất trong trường hợp chẳng đặng đừng này, không việc gì phải giấu giếm, cứ nói thật với nhau để tự tìm ra biện pháp phù hợp. Biện pháp ấy, miễn cả hai hài lòng là “ok”. Điều quan trọng nhất, sự cảm thông, chia sẻ hãy luôn yếu tố cần thiết hàng đầu. Yếu tố đó sẽ giải quyết được mọi trở ngại, áp lực mà đôi lúc người trong cuộc phải lo sốt vó.
L.M.Q
(nguồn: TGPN 17.2.2014)
< Lùi | Tiếp theo > |
---|