Đặng Quốc Hoàng sinh năm 1982, hiện đang giảng dạy Trường THCS Thạnh Yên, huyện U Minh Thượng (Kiên Giang). Quê hương huyện U Minh Thượng là huyện vùng sâu, có rừng Quốc gia U Minh Thượng, đặc sản có khô cá sặc rằn, mắm cá lưỡi trâu, khô cá lóc, mật ong rừng… những món ăn dân dã đậm hồn quê: đoạt choại, bồn bồn, bông điên điển. Xin trích bài thơ “Miệt Thứ” của anh thay lời giới thiệu:
Phà Tắc Cậu đưa anh về Miệt Thứ
Thăm lại quê xưa mảnh đất anh hùng
Nơi hoài niệm một thời trai trẻ
Miền tuổi thơ đặc quánh hương tràm
Tuổi thơ trôi: cánh đồng hun hút gió
Nghe ngai ngái mùi bùn rơm khói rạ
Chiều nước lớn bầy trẻ vui rộn rã
Nhịp cầu quê bì bõm dưới dòng kênh
Về Miệt Thứ đêm nằm nghe cá quẫy
Mật ong rừng ngọt lịm vị đầu môi
Câu hát xa nhớ về nguồn cội
Thấm máu xương bao đồng đội… chưa về!
Mai anh về phố thị thênh thang
Có ủ chút hương tràm Miệt Thứ
Chút mắm rừng mặn tình quê xứ
Dưa bồn bồn, đọt choại… Những hồn quê…
(Ảnh: Internet)
VẮT QUA THỜI GIAN…
Vắt qua thời gian
con sông dùng dằng níu ngày quên lãng
lầm lụi con đò neo nơi bến đợi
mùa đi…
Vắt qua thời gian
những gì đã qua những gì trước mặt
để trái tim ngủ yên bao lần bị đánh cắp
mà đau…
Vắt qua thời gian
bóng tre trùm mát rượi
ngày về chạm gió
lao xao…
Vắt qua thời gian
tận cùng dòng sông là nơi biển rộng
ta vội đi qua nhau mà chưa kịp nhớ
cám ơn cuộc đời cho ta vấp ngã
để kịp lớn lên…
Vắt qua thời gian
còn bao điều chi nữa
những vần thơ viết dở
bị quẳng vào lãng quên
nhưng đó là niềm tin yêu trọn vẹn
góp nhặt cùng thi nhân…
Tác giả Đặng Quốc Hoàng
ĐƯỜNG VỀ QUÊ MẸ
Nhịp võng đung đưa ru giấc đầu đời
Dòng sông hiền hòa nước vẫn êm trôi
Mùa nước lũ lục bình ken trước ngõ
Mái tranh quê bốn mùa lộng gió
Mẹ âm thầm khơi bếp chiều đông
Nhóm yêu thương cháy ở trong lòng
Tuổi thơ dại con nhớ hoài ngọn lửa
Đã bao mùa cau trổ quày khô
Con có về hái quả
Gốc nhãn ngày nào bao lần thay lá
Con có về vun lại mảnh vườn xưa
Tuổi con trong ánh trăng rằm
Tuổi mẹ tựa làn sương mỏng
Tóc trắng lưng còng đời còn lận đận
Bao giờ mới trở về thăm
Nuôi con bao tháng năm ròng
Lòng mẹ dạt dào như biển rộng non cao
Hàng cau xưa con trở về hái quả
Tiêm mẹ miếng trầu, thổi bếp lửa chiều đông…
MÙA XANH
Đâu rồi chuồn chuồn ớt soi bóng mặt hồ
chuồn chuồn kim bay đâu mất dạng
…Sao vội lãng quên
Cỏ may một chiều gió ngược
lật tìm kí ức mùa xanh
gặp lại tuổi thơ trong vắt ngọt lành
gặp lại dòng sông ấp ôm bờ bãi
gặp lại cánh đồng thơm mùi cỏ cháy
ta như cọng rơm còn rơi sót lại
đi tìm khúc hát mùa xanh
đi qua tuổi trăng rằm
đi qua ngày bão động
tìm về chân chất làng quê
dầu dãi nắng mưa
tìm lại cánh cò chao nghiêng ruộng lúa
tìm lời mẹ ru khúc hát đưa nôi
tìm hạt phù sa đợi ngày ươm mật
mùa xanh…
QUA CẦU SÔNG CÁI
Lần về quá khứ
Chạm vào giấc mơ
Đường về Miệt Thứ
Bây giờ cầu đã bắc qua
U Minh huyền thoại
Mảnh đất thiêng
Đất quê mình thấm máu ông cha
Ta về đây
Trong niềm vui rợp trời cờ đỏ
Trên cánh đồng
Người nông dân mưa nắng chuyên cần
Thảm lúa vàng dệt những mùa vui
Ôi diệu kì bàn tay anh thợ trẻ
Mở trang đời hạnh phúc
Rạng rỡ xuân hồng
Về thăm Miệt Thứ hôm nay
Trên chiếc cầu tầm cao mơ ước
Nối vào thế kỉ tương lai…
RỚT LẠI CÁNH ĐỒNG
Đóng dấu chân chim cánh đồng trơ gốc rạ
Cánh chim lạc bầy theo chiều đi hối hả
Gió lật mùa sang đông
Âm thầm sông trôi thôi không réo rắt
Buông lời khoan nhặt
Níu giữ trong ta chút khói chiều vờn trên mái lá
Hồn quê bện chặt
Ai nhớ ai quên ai đi ai ở
Còn ta rớt lại cánh đồng…
Đ.Q.H
< Lùi | Tiếp theo > |
---|