THÔNG TIN CÁ NHÂN Tiêu điểm Lê Minh Quốc GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Tôi không là tôi

GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Tôi không là tôi

Mục lục
GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ
* Nhà thơ Giáng Vân: Tự do trên “Đường gió”
Giáng Vân - trong suốt và tĩnh lặng (Mai Văn Phấn)
* Đường của người là đường của gió (Nguyễn Bình Phương)
PHẦN I ĐƯỜNG GIÓ: Chảy tuôn
* Một ngày
* Tự trôi
* Ngày cuối năm
* Dưới một tấm kính trong suốt
Viết tặng họa sỹ Trần Trọng Vũ
* Ghi trong cuộc triển lãm
* Trước cơn giông
* Thơ tháng tám
* Biến hóa
* Tôi không là tôi
* Chiếc lá
* Một giọt nước mắt
* Thơ
* Lời của nguồn suối
* Viết ở Viêng chăn
* Mẹ thả từ trời
* Thơ ngắn
* Buồn và sáng
* Những ẩn dụ của giấc mơ
* Trong ngôi nhà rộng lớn
* Những cơn gió thổi
* Linh hồn
* Những cuộc bay của linh giác
* Không đề
* Nhịp chậm
* Nhìn từ trên cao
* Trò chuyện với thời gian
* Nhìn
* Viết ở Luangprabang
* Mê kông
* Thơ dâng mẹ
* Trong khu vườn tôi
* Ngộ
* Không sở hữu
* Những buổi chiều
* PHẦN II KHÔNG MÙA: Bắt đầu
* Ngẫu cảm
* Giấc mơ
* Những giấc mơ tôi
* Thơ viết cho con
* Trò chuyện với con
* Bản Hồ
* Trôi xuôi
* Nâu
* Bài hát
* Gió
* Bài hát 2
* Tháng ba
* Những câu hỏi câm lặng
* Chiều cuối năm
* Loa kèn
* Bài hát
* Không đề
* Không đề
* Những cái cây
* Nhật ký
* Gửi...
* Bài hát cho những con ngựa
* Những ý nghĩ
* Bài hát
* Khoảnh khắc
* Mẹ ơi
* Thơ ngắn
* Lượm lặt
* Mâu thuẫn
* Mâu thuẫn
* Gửi
* Ký ức mưa
* Nhật ký 2
Tất cả các trang

 

Tôi không là tôi

 

Tôi thả tôi vào bóng tối

chìm sâu, chìm sâu

Tôi thở

 

Bóng tối len vào từng mao quản

Bóng tối ăn tôi

Chậm rãi

Như thưởng thức một món ngon

Tôi tan ra và biến mất trong cuộc chinh phục

 

Tôi thả tôi vào ánh sáng

Ánh sáng tràn ngập tôi

Tôi

Trở thành vật thể nghiệm được nhuộm ánh sáng

Tôi phát sáng từ những huyết quản

 

Tôi

Quên tôi đi

Như chưa từng có,

Lãng đãng, la đà, phiêu diêu

Tôi - Không trọng lượng

Đồng nghĩa với tôi tự do.

Tôi - Không gì cả

Đồng nghĩa với tôi tuyệt đối.

 

Những đối cực không loại trừ nhau

Những cú phanh gấp trở nên vô nghĩa

 

Các chiều của thời gian

Đi ngược nhau

Quá khứ tôi là tương lai kẻ khác

Mùa đã chết trở mình trong những cơ thể khác

Nước mắt thành hoa

Hoa có lẽ hóa giấc mơ rồi

Tôi không còn tôi

Thơ như gió ngang trời...

GIÁNG VÂN



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com