CÓ MỘT NGHỀ
Kính tặng các thầy cô
Có một nghề bụi phấn bám đầy tay.
Có một nghề không trồng cây vào đất.
Có một nghề tự hào, thiêng liêng nhất.
Là đi gieo bao hạt giống cho đời.
Có một nghề, đơn giản vậy mà thôi.
Không giàu có xa hoa, vẫn yêu đời tha thiết.
Những học trò bao năm xa biền biệt.
Ngày trở về đầu tiên, ghé thầy cô.
Có một nghề, đẹp như những trang thơ.
Phấn trắng bảng đen và cánh hoa phượng đỏ.
Suốt một đời quây quần bên trẻ nhỏ.
Tóc bạc màu vẫn mong ước xa xôi.
Có một nghề, rất cao quý : trồng người
Vẫn thầm lặng, bao năm không ngơi nghỉ.
Viết tặng cho nguời, cho đời những vần thơ.
Có một nghề chắp cánh những ước mơ.
Cho các em bay đến chân trời cao rộng.
Có một nghề thổi bùng bao hy vọng.
Từ trái tim mình, biết ơn mãi thầy cô.
Lê Quang Minh.
THERE’S A PROFESSION….
To teachers with great gratitude
There’s a profession with hands full of chalk dust.
There’s a profession without planting trees in soil.
There’s a profession of pride, the most sacred,
Whose duty is to sow lots of seeds for life.
There’s a profession, so merely simple,
Not wealthy, but great fun in its whole working time.
Students going far away for ages
Come visiting teachers first on the returning day.
There’s a profession, as beautiful as poetry pages,
With white chalk, black boards, and red flamboyant petals,
With small children gathering round throughout a life,
With hair turning grey, brimful of wishes arising at all times.
There’s a profession, highly noble, of training people
Silently in duties for many years without rest.
Generations after generations, teachers have turned into poets
Leaving fine verse for everyone and for life.
There’s a profession inspiring dreams in children,
Causing them to spread their wings up to the farther horizons.
There’s a profession that raises many hopes.
Deep gratitude to teachers is forever in learners’ souls.
Translated by Lê Vương Ly
< Lùi | Tiếp theo > |
---|