Tác giả thơ NGUYỄN THỊ BÍCH THOA
BÀI HÁT TÌNH YÊU
Đừng hát về em , người con gái anh thương
Mùa Thu đã qua em không còn cài cây trâm màu ngọc bích
Đã thôi chờ anh trong buổi chiều nơi công viên tĩnh mịch
Đã quên mất những lời em hứa mãi yêu anh!
Đừng hát cho em nghe về khoảng nắng mong manh
Có cô bé ngày xưa hay giận hờn nũng nịu
Anh lặng im như biển hoài thấu hiểu
Em là sóng dại khờ trăm nỗi nhớ vỗ vào đêm
Có lẽ chẳng bài hát nào cho hai chữ lênh đênh
Hay tình yêu chúng ta chưa đủ bao dung để trở thành người lớn
Hai đường kẻ trật âm trên phím đàn vui nhộn
Là lạ vài ngày đâu đó sửa lại thôi
Đừng hát cho em nghe khi tất cả xa xôi
Khi chiếc bóng đơn côi về một mình trên phố
Một người mỉm cười ngắm ngàn ô cửa mở
Một người lặng tìm nỗi nhớ để rồi quên…
Trong mỗi phím đàn trầm bổng khúc nhạc đêm
Anh đã hát cho em nghe về một thời thơ bé
Cứ hỏi gió giùm em có mang theo gởi về miền đất mẹ
Trả lại xa xưa trong trẻo mối tình đầu
Hãy hát mỗi ngày về cô gái đến sau…
LẠC ĐIỆU
Anh có biết trái tim ta lầm lạc
Nên cố hát trọn bài nốt nhạc cũng sai tông
Phố bây giờ ,phố rộng lắm mênh mông
Em dừng lại chỉ hoài mong một đôi điều rất cũ
Nắng đã thắp sau đêm dài không ngủ
Mùa Thu đã thôi thay sắc lá
Anh đi qua chạm bên thềm thành người dưng xa lạ
Bên ô cửa nhà mình em khép trái tim yêu
Cũng có lẽ anh và em không thể bước thuận chiều
Có đôi lúc tưởng chừng như điểm nối
Bởi mong manh chẳng bao giờ hiểu đúng về hai từ chìm nổi
Nên giông gió cuộc đời thay đổi chỉ vậy thôi
Chuyện chúng mình không trở thành câu chuyện thuở xa xôi
Công chúa ngây thơ yêu một chàng hoàng tử
Chẳng phải xa nhau vì bà hoàng hậu già hung dữ
Hay chỉ đơn thuần cắn miếng táo thơm tho
Tình yêu bắt đầu và hai chữ nhận cho
Cái lý lẽ đơn sơ chẳng bao giờ anh bận lòng chút xíu
Để một ngày hai chúng ta đều hiểu
Khoảng cách vô hình ,khoảng cách rộng mênh mông
Một bản nhạc sai lời cố hát cũng như không …
VAY MƯỢN ĐÔNG RỒI EM TRẢ CHƯA?
Đông đến bên thềm khe khẽ thôi
Đủ tô len lén ửng đôi môi
Đủ tay se buốt chờ đêm lạnh
Đủ để bên thềm em nhớ tôi
Đông cứ về đi cứ về đi
Mặc em cầu nguyện những điều chi
Mặc chuông thánh thót chiều bên lối
Mặc bước người đi ngẫm nghĩ gì…
Tôi để lòng tôi những chớm đông
Xô bao nỗi nhớ tự thẳm lòng
Gieo tôi giông bão chiều xa ngái
Chở những muộn phiền trong mắt trông
Ngày qua nhặt nhạnh hồn trăng vỡ
Lạc dấu chân mình bên lối xưa
Bàn tay đan lạnh gầy năm ngón
Vay mượn Đông rồi ...
Em trả chưa?
LẮNG NGHE...
Lắng nghe tim nói lời yêu dấu
Một khúc tự tình trong thẳm sâu
Lắng nghe nhung nhớ tình say đắm
Chợt hát bên chiều thương nhớ nhau…
Lắng nghe đêm xuống người thao thức
Chợt thấy tim mình mơ lối xưa
Lắng nghe trăng gió buồn phiến đá
Một kiếp con người trong gió mưa
Lắng nghe ai khóc cười hạnh phúc
Một mối tơ lòng không nỡ xa
Lắng nghe Thu đến mùa thay lá
Một thoáng xanh đời trong nhỏ nhoi
Lắng nghe im ắng hồn tôi lặng
Chợt giấu tim mình trong bóng tôi
Lắng nghe say đắm bờ môi mặn
Thoảng ngát hương mùa trong suối mây
Tháng năm thương nhớ một ai đó
Mơ lối bên đường tay nắm tay
Ngày đi qua phố người xa lạ
Chợt nhớ ai rồi ..
Ta mới hay!
N.T.B.T
< Lùi | Tiếp theo > |
---|