LÊ MINH QUỐC: Nhật ký 16.5.2103

 

Khuya qua, dù say những cũng viết xong bài thơ. Sáng lại lao vào bàn viết, “cày” bài đọc sách cho PNO. Đi dự ra mắt tập sách Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng của Nick,  người Úc (tên đầy đủ là Nick James Vujicic), sinh năm 1982, không có cả tay lẫn chân ngay từ lúc chào đời. Nhà báo Hoài Giang (báo CA TP.HCM) cho biết Tôn Hoa Sen tài trợ cho chương trình Nick đến Việt Nam cả mấy tỷ.

 

truong-hansiu

Đền thờ Trương Hán Siêu tại Ninh Bình


Sau đây là những câu nói hay trong sách của Nick:

1.    Dù bạn có vấp ngã hàng trăm lần thì cũng đừng bỏ cuộc. Hãy đứng dậy!

2.    Tìm kiếm sự giúp đỡ ở người khác không phải là một dấu hiệu của yếu kém. Đó là một dấu hiệu của

sức mạnh.

3.    Ngay cả khi bạn phải đối mặt với điều tồi tệ nhất, hãy làm hết khả năng để sẵn sàng đón đợi điều tốt

đẹp nhất!

4.    Tất cả mọi điều bạn làm để khiến cuộc sống của người khác trở nên tốt đẹp hơn đều khiến cho cuộc

sống của bạn trở nên ý nghĩa và đẹp hơn.

5.    Sống không có giới hạn có nghĩa là biết được rằng bạn luôn có thứ gì đó để cho, luôn có thể làm điều

gì đó để giảm nhẹ gánh nặng của người khác.

6.    Khi bạn tìm kiếm hạnh phúc trong những đối tượng vật chất thuần túy, thì vật chất chẳng bao giờ là đủ

cả. Hãy nhìn ra xung quanh. Hãy nhìn vào bên trong.

7.    Tôi là một điều kỳ diệu. Bạn cũng là một điều kỳ diệu của cuộc sống.

8.    Tôi biết chắc chắn rằng chừng nào bạn còn thở thì chừng ấy cuộc sống của bạn vẫn còn hy vọng.

9.    Tôi chưa bao giờ thực sự tàn tật cho đến khi tôi mất hy vọng. Hãy tin tôi đi, mất hy vọng còn tồi tệ hơn cả mất chân tay.

10.    Bạn và tôi không thể sống mà không có niềm tin, không thể sống mà không tin tưởng vào một điều gì đó.

11.    Nếu nỗi đau đớn, khổ sở của bạn là một gánh nặng, thì bạn hãy tìm đến để chia sẻ và xoa dịu nỗi

đau tương tự ở người khác và mang đến cho họ niềm hy vọng.

12.    Bạn không bao giờ có thể thay đổi được quá khứ của bạn, nhưng bạn có thể thay đổi tương lai!

13.    Tìm ra mục đích sống là bước quan trọng đầu tiên để sống một cuộc sống không giới hạn.

14.    Nơi nào có ý chí và có những con sóng, thì nơi đó có cách để lướt sóng!

15.    Bạn hãy luôn giữ ý nghĩ này: Không gì là không thể. Khi bạn cảm thấy mình thất bại và bị lấn át bởi 

một thách thức lớn, hãy tin rằng không gì là không thể.

16.    Đạt được lý tưởng không phải là đạt được sự hoàn hảo trong suốt cuộc đời bạn, mà là tìm kiếm sự hoàn hảo.

17.    Bạn có thể tin vào những giấc mơ của mình, nhưng bạn phải hành động để biến những giấc mơ ấy 

thành hiện thực.

18.    Tất cả những gì xảy ra với bạn sẽ định nghĩa con người bạn, định nghĩa cuộc sống của bạn nếu bạn

không hành động để định nghĩa chính mình.

19.    Những ước mơ không chết chừng nào bạn còn nuôi dưỡng nó bằng niềm đam mê.

20.    Phép màu tuyệt vời nhất là sự biến đổi từ bên trong con người chúng ta.

21.    Cuộc sống là nồi thịt hầm - Bạn là đôi đũa – hãy mạnh dạn khuấy nó lên.

22.    Nếu bạn luôn mong được quan tâm, thương hại chắc chắn sẽ dẫn tới bất hạnh - Nếu bạn mong

muốn được cho đi và giúp đỡ người khác chắc chắn sẽ có niềm vui, hạnh phúc bền lâu.

Thấy có ý kiến đáng chú ý là trong cuộc giao lưu giữa Nick và giới doanh nhân, người phiên dịch đã loại bỏ hẳn những gì Nick nói liên quan đến tôn giáo. Thì ra, thời buổi này có thể kiểm chúng thông tin bằng nhiều cách, kể cả mạng xã hội. Báo chí ta dịp này cũng có đưa nhiều trường hợp như Nick, nhưng liệu ta có một Nick tương tự không? Y nghĩ, sẽ có, nếu con người đó có một điểm tựa. Điểm tựa của Nick chính là tôn giáo. “Tôi là sự sáng tạo của Đấng Sáng Tạo, được sinh ra để thực hiện kế hoạch của Ngài. Nói như thế không có nghĩa là tôi không cần phải tự hoàn thiện mình. Tôi luôn cố gắng trở thành người tốt hơn để tôi có thể phụng sự Chúa và phục vụ thế giới tốt hơn”. Ngay từ lúc ý thức được thân phận của mình, anh đã có lúc muốn tự tử nhưng sao đó lại thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của mình. Trong tự truyện Sống cho điều ý nghĩa hơn, anh viết: “Qua thời gian, tôi tự nhận thức rằng Đấng Sáng tạo muốn tôi có mặt trên thế gian này trong tình trạng thiếu tứ chi không phải ngài muốn trừng phạt tôi. Thay vì thế, Ngài có một kế hoạch tuyệt vời dành cho tôi, một kế hoạch cho phép tôi trở thành người truyền cảm hứng và khích lệ tinh thần tất cả những người khác trên trái đất này. Nếu Đấng Sáng Sáng Tạo có thể chấp nhận một người không tay không chân như tôi và sử dụng tôi làm cánh tay và đôi chân của Ngài thì Ngài cũng có thể sử dụng bất cứ ai vì những mục đích cao cả tốt đẹp như thế”.

Sực nghĩ đến những vụ đánh bom khủng bố, khi người ta tự ý thức, tự giác việc làm của mình là phục vụ cho đấng tối cao, đấng vô hình, đấng thiêng liêng nào đó và cái chết của mình là được về với đấng tối cao ấy thì sẽ không một vũ khí nào có thể sánh nổi, kể cả bom nguyên tử. Lương tri loài người không chấp nhận khủng bố, bởi cái chết đó lại kéo theo quá nhiều cái chết khác. Đó là tội ác. Trở lại với Nick, y tin rằng những ai có được ý thức như anh thì sẽ làm nên nhiều điều kỳ diệu khác ngoài sức tưởng tượng của con người.

Rời phòng họp báo, ngoài ngồi sân tán phét với Trần Hoàng Nhân. Rồi về. Trưa, ngủ dậy, đọc lại mấy tài liệu về thiền sư Vạn Hạnh. Có mấy suy nghĩ: Thiền Uyển Tập Anh ghi thiền sư họ Nguyễn, có sách khác ghi họ Lý. Đọc kỹ sử sách, tôi quả quyết, thiền sư họ Lý và là cha đẻ của Lý Công Uẩn. Thiền sư Lý Khánh Văn là em ruột của ngài, vì thế ngày từ nhỏ Lý Công Uẩn đã được ngài Khánh Văn nuôi dạy. Những chuyện này, sử chưa quả quyết nhưng suy luận này là có cơ sở. Không phải ngẫu nhiên khi lên ngôi mà Lý Công Uẩn cho xây quá nhiều chùa chiền.

Sử còn ghi: “Năm 1010, sau khi dời đô ra Thăng Long, vua Lý Thái Tổ xuống chiếu phát tiền kho 2 vạn quan, thuê thợ xây dựng 8 chùa ở phủ Thiên Đức; trong thành làm chùa Ngự Thiên, Ngũ Phượng; ngoại thành phía Nam dựng chùa Nghiêm Thắng; rồi trùng tu chùa quán ở các lộ…”.  Nhà sử học Lê Văn Hưu có lời bình mà nay đọc lại khiến ta vẫn còn phải suy nghĩ: “Thế thì tiêu phí của cải sức lực vào việc thổ mộc không biết chừng nào mà kể. Của không phải là trời mưa xuống, sức không phải là thần làm thay, há chẳng phải là vét máu mỡ của dân ư? Vét máu mỡ của dân có thể gọi là việc làm phúc được chăng?”.

Liên hệ với thời cuộc, ta thấy gì?

Chiều trời mưa tầm tã. Giông tố thì ít mà ngao ngán, chán ngán thì nhiều. Chả ra làm sao. Tệ quá. Lại sực nhớ cái thuở, đêm đã khuya gõ cửa phòng trọ của Bùi Thanh Tuấn. Uống bia đến say mềm, rồi ngật ngầy ngật ngà đọc thơ Du Tử Lê đợi sáng…

Ngày nào cũng vậy. Mở mắt ra là đã thấy thời gian vùn vụt trôi qua. Vừa viết xong cái góp ý Dự thảo Nghị định về quy định chế độ nhuận bút trong lãnh vực xuất bản của Thủ tướng Chính phủ cho cơ quan, chẳng hào hứng gì.

Ông anh mình mới đi Ninh Bình về, có chụp một di tích liên quan đến danh nhân văn hóa Trương Hán Siêu. Đời người chỉ cần làm một Bạch Đằng giang phú là đủ, khi chết đi cũng chẳng gì phải tiếc tháng ngày rong ruổi tầm phào ở cõi tạm này:

Tiếng thơm còn mãi,

Bia miệng không mòn.

Đến chơi sông chừ ủ mặt,

Nhớ người xưa chừ lệ chan.

Rồi vừa đi vừa ca rằng:

"Sông Đằng một dải dài ghê,

Sóng hồng cuồn cuộn tuôn về bể Đông.

Những người bất nghĩa tiêu vong,

Nghìn thu chỉ có anh hùng lưu danh!"

Khách cũng nối tiếp mà ca rằng:

"Anh minh hai vị thánh quân,

Sông đây rửa sạch mấy lần giáp binh.

Giặc tan muôn thuở thanh bình,

Bởi đâu thoát hiểm cốt mình đức cao

(Nguyễn Hữu Tiến - Bùi Văn Nguyên dịch)

Nghĩ cho cùng, trong đời người đàn ông chỉ có một người thương y nhất vẫn là mẹ y. Mỗi sáng, y đi làm mẹ y khóa cửa cẩn thận. Trưa y về có cơm và dù chiều tối y có vác xác đi đâu đến tận gà gáy sáng thì mẹ y vẫn không thở than một lời… Vậy mà có mấy nhà thơ dành nhiều thời gian viết về mẹ mình? Bây giờ trong lòng y rỗng không. Nén một tiếng thở dài, y chìm vào giấc ngủ. Lại một ngày tẻ nhạt trôi qua...

 

L.M.Q

Chia sẻ liên kết này...

Add comment