THỂ LOẠI KHÁC Tạp bút LÊ MINH QUỐC: Thà “mất lòng trước, được lòng sau”

LÊ MINH QUỐC: Thà “mất lòng trước, được lòng sau”


le-minh-quoc-tha-mat-long-truoc-duoc-long-sau

 

Với không ít người, dù không chấp nhận sự việc sai trái, thế nhưng vì nhiều lý do, họ vẫn cứ “ngậm bồ hòn làm ngọt”.

Nếu nhìn từ sự việc thể hiện bề ngoài, ai cũng cảm nhận gia đình nọ cực kỳ hạnh phúc. Ở chốn đông người, vợ chồng con cái họ dính như sam, chồng đâu vợ đó, nói cười ríu rít thân mật và luôn có thái độ quan tâm về nhau. Phía sau sự hạnh phúc ấy, chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu. Biết đâu họ có những nỗi niềm khó có thể sẻ chia, tâm sự với bạn bè, người thân?

Chị bạn tôi, trước đây, bất chấp lời khuyên can của gia đình, người thân chị quyết tâm đi theo “tiếng gọi của trái tim”, phải cưới anh ấy cho bằng được. Nhưng rồi, đến khi chung sống, chị mới biết đã vấp phải sự sai lầm khó có cơ hội sửa chữa. Người đầu ấp tay gối ấy không như chị tưởng, hễ có chút men là biến thành con người khác. Anh ta thô lỗ, dễ dàng nổi nóng và luôn thể hiện “bản lĩnh đàn ông” bằng cách cho vợ “knock out” như võ sĩ trên võ đài! Bây giờ phải thú nhận sai lầm, kể lể với người thân ư? Như thế, khác nào tự bôi mặt, vì vậy chị lại chọn cách thể hiện khác: “Chà, chồng tớ là số một. Anh ấy chăm sóc vợ con như thiên thần. Này nhá, vợ ốm, con đau một chút tẹo, chỉ mới nhức đầu sổ mũi là đã quýnh quáng lên. Mọi thứ sắm sửa trong nhà cũng một tay anh ấy lo liệu”.

Nói vậy nhưng ai biết những vết bầm, vết xước do chồng gây ra đang nhói đau, hành hạ mỗi ngày?

Một khi “đóng kịch” đang sống trong hoàn cảnh “trên cả tuyệt vời”, người ta khó có thể giải tỏa được những ẩn ức, buồn chán, đau khổ chất chứa từ ngày nay qua tháng nọ. Các bác sĩ tâm lý cho rằng, sự chịu đựng lặng lẽ, cam chịu ấy dần dần sẽ dẫn đến thay đổi tiêu cực về tâm lý.

Thời buổi này, đôi khi ta biết đến những chuyện cực kỳ oái oăm, khó có thể tưởng tượng ra nổi. Này nhé, vào ngày nọ cả khu phố nọ nhốn nháo cả lên, ai nấy kinh ngạc khi hay tin chị nọ - một người lâu nay có tiếng hiền lành, nết na, chịu thương chịu khó, xởi lởi điềm đạm với bà con chòm xóm lại có thể làm một việc động trời. Xin lỗi, cho tôi nói thật, đó là lúc chị cắt phéng “cần tăng dân số” của chồng! Lúc ra tòa, chị mới sụt sùi kể rõ sự tình. Thiên hạ, ồ lên vì hóa ra, lâu nay, chị đã cam chịu quá nhiều thói hư tật xấu của người bạn đời. Sự việc tệ hại này, có thể không xẩy ra nếu trước đó chị mạnh dạn tâm tình với bạn bè, anh chị em để tìm cách tháo gỡ!

Tôi còn biết có trường hợp, anh chàng kia sau nhiều năm “gà trống nuôi con”, ai cũng mừng cho anh đã có được người đẹp “nâng khăn sửa túi”. Điều này thì rõ ràng rồi, bởi cô ấy chân dài, môi mọng không thua kém bất kỳ người mẫu nào. Đã thế, cô còn là giám đốc, chủ doanh nghiệp đang ăn nên làm ra. Anh hãnh diện giới thiệu với mọi người và luôn tỏ ra đắc ý. Bẵng đi một thời gian dài, ai nấy ngạc nhiên khi hay tin vợ anh nợ nần tứ tung, thậm chí còn trốn nợ mất tiêu. Sau này, anh cho biết do cô vợ mê cờ bạc quá cỡ thợ mộc. Mà đã lỡ từng nhiều lần khen ngợi, nói tốt về vợ như một cách “làm sang” nên anh ta bèn giấu biệt, đành “ngậm bồ hòn làm ngọt”.

Một khi đã chọn thái độ tiêu cực này, trước hết người khổ tâm nhất vẫn chính mình. Không những thế, nó còn dung dưỡng cho cái xấu ngày một bành trướng hơn và đến một lúc nào đó, không khéo sự việc đi vào ngõ cụt. Có lẽ, một lựa chọn tốt nhất vẫn là chấn chỉnh ngay từ đầu. Sự khôn ngoan ấy, có thể tìm thấy từ trong lời dặn dò của ông bà mình: “Mất lòng trước, được lòng sau”. Chẳng thà cứ thẳng thắn, huỵch toẹt rõ ràng ngay từ đầu dù người ta khó chịu, còn hơn để về sau lôi thôi, rầy rà.

Ai cũng thừa biết như vậy, nhưng rồi trong nhiều mối quan hệ, có những chuyện cực kỳ tế nhị, rất khó nói. Vì thế, họ đành bấm bụng, nghiến răng chịu đựng. Khổ thật, đã thế ngoài mặt, họ còn diễn một vai khác, mang một bộ mặt khác, lúc nào cũng hơn hớn, hài lòng với những gì đã xẩy ra! Sống như thế, có khổ tâm không?

Một trong những tác phẩm hay nhất của dòng văn học lãng mạng Việt Nam (1932-1945), có thể kể đến tiểu thuyết Đoạn tuyệt của nhà văn Nhất Linh. Để trả một món nợ vay do làm ăn thua lỗ, cha mẹ Loan đã ép gả nàng cho Thân - một người tầm thường, con của bà Phán Lợi. Biết quyết định của mẹ, ban đầu nàng phản đối gay gắt, nhưng vì mủi lòng trước giọt nước mặt, lời năn nỉ của mẹ nên nàng xiêu lòng. Không vì tình yêu mà vẫn chung sống, liệu có hạnh phúc?

Vào một tối nọ, vì một cớ không đâu, vợ chồng Loan gây gổ, bà mẹ chồng hùa vào tát Loan túi bụi. Thân hung hăng bênh vực mẹ, xông vào đánh vợ chẳng may trượt ngã vào con dao díp rọc giấy Loan đang cầm trong tay. Lưỡi dao xuyên qua ngực, Thân chết. Loan  bị ghép vào tội giết chồng và phải ra tòa. Nếu ngay từ ban đầu, Loan vẫn cương quyết giữ ý định sáng suốt thì cuộc đời cô đã có một kết thúc khác.

Kể lại số phận của Loan, có thể nhiều người mỉm cười, vì thời buổi này, chuyện ép duyên làm gì còn xẩy ra?  Tuy nhiên, tôi chỉ muốn nói rằng, nếu trong đời sống có những chuyện tự mình không thể giải quyết, sao lại không nhờ đến sự trợ giúp từ người thân, bạn bè? Những tiếng nói khách quan, những lời khuyên thiết thực có thể tác động ít nhiều nhằm “xoay chuyển tình thế”. Muốn vậy, không việc gì phải xấu hổ khi tâm tình, chia sẻ sự việc trong lúc đang bức bí, còn hơn tự mình loay hoay trong sự rối rắm, mớ bùng nhùng từ ngày này qua tháng nọ.

Nếu gặp sự việc không ưng ý mà chọn cách “ngậm bồ hòn làm ngọt” liệu có phải tự chuốc nỗi khổ tâm, hay lấy chọn niềm vui sống mỗi ngày? Câu hỏi này, bất kỳ ai cũng có câu trả lời chính xác nhất.

L.M.Q

(nguồn:Báo Khoa học phổ thông - chuyên đề Sức khỏe số cuối tuần - số 462 ngày 24.12.2016)

Chia sẻ liên kết này...

Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com