THÔNG TIN CÁ NHÂN Tiêu điểm Lê Minh Quốc GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Thơ ngắn

GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ - * Thơ ngắn

Mục lục
GIÁNG VÂN: Tập thơ ĐƯỜNG GIÓ
* Nhà thơ Giáng Vân: Tự do trên “Đường gió”
Giáng Vân - trong suốt và tĩnh lặng (Mai Văn Phấn)
* Đường của người là đường của gió (Nguyễn Bình Phương)
PHẦN I ĐƯỜNG GIÓ: Chảy tuôn
* Một ngày
* Tự trôi
* Ngày cuối năm
* Dưới một tấm kính trong suốt
Viết tặng họa sỹ Trần Trọng Vũ
* Ghi trong cuộc triển lãm
* Trước cơn giông
* Thơ tháng tám
* Biến hóa
* Tôi không là tôi
* Chiếc lá
* Một giọt nước mắt
* Thơ
* Lời của nguồn suối
* Viết ở Viêng chăn
* Mẹ thả từ trời
* Thơ ngắn
* Buồn và sáng
* Những ẩn dụ của giấc mơ
* Trong ngôi nhà rộng lớn
* Những cơn gió thổi
* Linh hồn
* Những cuộc bay của linh giác
* Không đề
* Nhịp chậm
* Nhìn từ trên cao
* Trò chuyện với thời gian
* Nhìn
* Viết ở Luangprabang
* Mê kông
* Thơ dâng mẹ
* Trong khu vườn tôi
* Ngộ
* Không sở hữu
* Những buổi chiều
* PHẦN II KHÔNG MÙA: Bắt đầu
* Ngẫu cảm
* Giấc mơ
* Những giấc mơ tôi
* Thơ viết cho con
* Trò chuyện với con
* Bản Hồ
* Trôi xuôi
* Nâu
* Bài hát
* Gió
* Bài hát 2
* Tháng ba
* Những câu hỏi câm lặng
* Chiều cuối năm
* Loa kèn
* Bài hát
* Không đề
* Không đề
* Những cái cây
* Nhật ký
* Gửi...
* Bài hát cho những con ngựa
* Những ý nghĩ
* Bài hát
* Khoảnh khắc
* Mẹ ơi
* Thơ ngắn
* Lượm lặt
* Mâu thuẫn
* Mâu thuẫn
* Gửi
* Ký ức mưa
* Nhật ký 2
Tất cả các trang

 

Thơ ngắn

*

Câu thơ đã viết

Giống như hơi thở

Đã thở rồi.

Không thở sẽ chết

Nhưng không thể còn thở lại

*

Lại bắt đầu nỗi nhớ

Ngay từ khi anh dời chân đi

Ngay cả khi

Anh vẫn còn ở bên

Nhớ như cơn đói

Một cơn đói truyền kiếp

*

Thơ

Không có gì rõ rệt

đến bất thần như nước

nếu biết rõ

thơ sẽ không đến

*

em bắt đầu viết

như gió bắt đầu thổi

như ánh sáng bắt đầu toả rạng

như khởi lên trong không

một tiếng gọi

*

con đường

chạy trong im lặng

giống như một mối tình

không lượn sóng

không hát lên

không ai thấy nó tồn tại

*

vệt sóng loang xa

rồi mất

mặt trời lên

rồi tắt

những buồn nhớ

đã tuyệt mù

*

cuộc đời chúng ta

ngắn ngủi sao

mới đó thôi đã già lão

cuộc đời chúng ta dài sao

trả mãi

không hết nợ

*

rồi chúng ta

vì sao bên nhau

có phải

trên một con đường xa lắc

ai cũng thấy đơn độc

*

Quên

Như một vệt nước

bốc hơi.

Ngay cả một dòng sông

Cũng chết.

*

những bức hoạ

là kí ức của ngày hôm nay

ngày hôm sau

chúng ta đã trôi đi

không biết ở chốn nào

*

mến thương

như những mạch nước

an nhiên

lan đi trong đất

chữa lành những trái tim đau

*

tình yêu

ngay từ khi sinh ra

đã thiết lập một trật tự

một trật tự

luôn đổi thay và mong manh

*

đau khổ

bản ngã của ta tổn thương

hạnh phúc

bản ngã của ta được vuốt ve

không khổ đau

không hạnh phúc

bản ngã của ta ở đâu?

GIÁNG VÂN



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com