THƠ Tập thơ Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG

Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG - TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG

Mục lục
Lê Minh Quốc - YÊU EM, ĐÀ NẴNG
THAY LỜI TỰA
TẾT CỦA TUỔI THƠ (I)
GẶP LẠI ĐÀ NẲNG
THƠ TÌNH
SEN HỒNG
MỸ KHÊ VÀ EM
CUỐI NĂM VỀ QUÊ CŨ
QUÊ HƯƠNG
KÝ ỨC CỦA BÀN CHÂN
TRÒ CHUYỆN VỚI CHUỒN CHUỒN
CÀ PHÊ
VỀ ĐÀ NẴNG
MÙA XUÂN VỀ NHÀ CŨ
VỀ QUÊ ĂN TẾT (I)
NIỀM VUI
CHIỀU RA ĐỨNG NGÕ SAU
LỘC BIẾC
GỬI ĐÀ NẴNG (I)
CHIỀU XƯA
GỬI ĐÀ NẴNG (II)
ÁO ĐỎ
TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG
QUÊ NHÀ
VỀ QUÊ
TIẾNG GÀ
THƠ TÌNH TRONG TRÍ NHỚ
GHI TRÊN SÓNG TIÊN SA
THƠ VIẾT TRÊN ĐƯỜNG TRIỆU NỮ VƯƠNG
NGŨ NGÔN BÀ NÀ
GIAO THỪA
GIAO MÙA
MAI XA ĐÀ NẴNG
TRONG CON MẮT CỦA ĐÊM
THẤT LẠC
GIẤC MƠ TUỔI NHỎ
LỜI TỪ BIỆT ĐÀ NẴNG
QUA BẾN ĐÒ XU
SAO KIM
THƠ CỦA MẸ
Tất cả các trang

 

TỪ SÂN GA HÒA HƯNG ĐẾN ĐÀ NẴNG

 

Còi tàu léo nhéo réo vang

Chiều lên trên bóng sóng vàng hoàng hôn

Bàn chân tôi thả đi rong

Trở về quê cũ lại mong giang hồ

 

Tôi cầm dăm xác ve khô

Nghe vang vọng giọng mơ hồ tiễn đưa

Từng dòng mùa hạ như mưa

Rơi trên mí mắt sao chưa mỉm cười?

 

Em đừng ném nhánh hoa tươi

Sân ga bụi bặm chân người xéo qua

Sẽ làm đau buốt hồn hoa

Từng đêm réo gọi người xa trở về

 

Nếu tin xin chớ rủ rê

Nắng nằng nặng lặng bốn bề bấp bênh

Không gian đang ngã vào đêm

Ai cười lỏn lẻn mà quên giã từ?

 

Đường ray đay nghiến ngất ngư

Toa tàu nghiêng ngửa tựa như phút này

Tôi thèm được nắm bàn tay

Níu em thơ dại lại ngày sắp xa...

1994

LÊ MINH QUỐC



Add comment


Việt Tuấn Trinh | www.viettuantrinh.com